KẺ DỌN RÁC - Trang 497

"Rất đúng!" Tôi giơ ngón tay cái lên khen, rồi hỏi tiếp, "Vậy hai hành

vi đó nói lên vấn đề nào khác?"

Bác sĩ Ngô Hưởng chưa hiểu rõ ý tôi, lơ mơ lắc đầu.

Tôi nói: "Thứ nhất là vấn đề về thi thể. Nếu thi thể bị di chuyển thì vị

trí ban đầu của vết tinh dịch mà bụng nạn nhân đè lên thực ra vô cùng có ý
nghĩa. Rất có khả năng hung thủ đã xuất tinh trên bụng nạn nhân, sau đó vì
muốn lau nhà nên hắn đã lật ngược thi thể lại."

"Đúng rồi!" Bác sĩ Ngô Hưởng nói, "Ban đầu tôi cho rằng thi thể nằm

sấp thì vết tinh dịch trên bụng không có ý nghĩa gì."

Tôi nói tiếp: "Thứ hai, chúng ta đều biết lau dọn hiện trường chủ yếu

là xóa sạch dấu vết hung thủ để lại, chứ không phải xóa sạch vết máu. Hành
vi hung thủ lau sàn nhà là để xóa hết dấu vết, nhưng hành vi lau tủ ti vi thì
tôi không thể nào lý giải được. Trong tủ ti vi không hề có vật gì, theo lý mà
nói hung thủ sẽ không động chạm vào đó, càng không cần thiết phải lau
sạch những vết máu bắn lên đó."

Bác sĩ Ngô Hưởng nghiêng đầu suy nghĩ.

Tôi nói tiếp: "Vết tinh dịch lưu lại là vật chứng dấu vết còn có ý nghĩa

chứng minh hơn cả vân tay hay dấu chân, thế mà hung thủ lại ngang nhiên
lưu nó lại hiện trường, không hề làm bất cứ động tác gì để che giấu. Tôi
cảm giác sai lầm sơ đẳng này của hung thủ vô cùng không đồng nhất với
hành vi hắn tỉ mỉ quét dọn hiện trường."

"Anh muốn nói gì?" Trần Thi Vũ sốt ruột xen ngang lời tôi.

Tôi mỉm cười không đáp, đi thẳng đến cạnh giường, giở tấm chăn

mỏng ra, quan sát thật kỹ vết máu nhuốm đỏ mép chăn, lấy tay sờ nhẹ thì
phát hiện vết máu đã khô từ bao giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.