KẺ DỌN RÁC - Trang 541

Khi đó lửa giận trong tôi cháy phừng phừng, tôi lao đến đấm tên rác

rưởi đó cho đến khi hắn phải quỳ xuống đất xin tha mạng. Có điều cô bé đó
chẳng những không đứng lại cảm ơn tôi mà còn không đứng lại giúp tôi
làm chứng. Rõ ràng tôi đã cứu cô ta mà? Vì sao cô ta phải trốn đi? Ngược
lại cảnh sát ập đến, họ giải tôi về đồn.

Kể từ ngày hôm đó, trở thành cảnh sát không còn là lý tưởng của tôi

nữa. Sao cảnh sát các người lại không thể phân biệt được phải trái đúng
sai? Chỉ vì đám cảnh sát không biết phân biệt trắng đen các người mà tôi
không thể tham gia kỳ thi, tôi mất đi cơ hội duy nhất trở thành bác sĩ pháp
y.

Vì phải tính kế sinh nhai nên tôi nghĩ đến việc trở thành giảng viên,

nhưng cuối cùng tôi quyết định công tác tại Phòng Giám định tư pháp. Tôi
chọn nghề này không chỉ vì kiếm được nhiều tiền mà quan trọng hơn, tôi có
thể thông qua sự yểm trợ của nghề này đi thực hiện lý tưởng mới của mình.

Lý tưởng của tôi là trở thành "Kẻ dọn rác", dọn sạch sẽ toàn bộ rác

rưởi không nên tồn tại trong xã hội này. Đây chính là lý tưởng tối cao của
cuộc đời tôi. Tôi có khả năng quét sạch bọn họ, cũng có khả năng trốn thoát
khỏi sự truy lùng của đám cảnh sát bất phân phải trái các người.

Nhưng năm 2011, lần đầu tiên đi "dọn rác", tôi bị một nhóm lang

thang tẩn cho một trận nhớ đời. Không thể không thừa nhận tố chất sức
khỏe không phải ưu thế của tôi.

Làm sao mới có thể tiếp cận lũ rác rưởi này một cách thần không biết

quỷ không hay? Làm sao mới có thể khiến bọn chúng lơi lỏng cảnh giác?
Tôi nghĩ mãi vẫn chưa ra cách cho đến khi bất chợt bắt gặp một gã ăn mày
lang thang đứng ngã giá với ả gái điếm...

Thật rác rưởi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.