KẺ DỌN RÁC - Trang 59

hành động đó có lẽ chỉ dùng cụm từ "tâm tính trẻ con" mới đủ sức hình
dung mà thôi.

Vì anh thường chơi với hội thanh niên hơn hai mươi hoặc hơn ba

mươi tuổi như chúng tôi nên các anh em trong tổ mới tôn trọng gọi anh là
"anh cả Ngô". Bất kể xét về mặt học thuật hay xét về mặt nhân phẩm, anh
ấy đều xứng đáng là anh cả của chúng tôi.

"Chuyện này thì các anh chưa hiểu rồi." Hàn Lượng vừa nheo mắt lái

xe vừa nói, "Trên Weibo thường nói thế này: Bạn tự nhiên tỉnh dậy lúc mấy
giờ vào sáng sớm, sẽ nói cho bạn biết bạn thuộc thế hệ mấy X, ví dụ mặc
dù tối hôm trước tôi cố gắng ngủ sớm đến đâu thì sáng hôm sau cũng phải
tám giờ hơn tôi mới tỉnh tự nhiên mà không cần ai hay công cụ nào báo
thức. Điều đó nói lên tôi thuộc thế hệ 8X, lớp người già như anh Ngô dậy
lúc hơn sáu giờ sáng là phải rồi."

"Vớ vẩn! Anh Ngô vẫn còn thanh niên lắm, ngoại hình và nội tâm đều

tương đương chúng ta." Tôi biết Hàn Lượng lắm lời nên cắt ngang, "Bữa
sáng này đổi thành cậu đãi đấy nhé, nếu không tôi sẽ đi mách anh Ngô. Còn
nữa, tôi cảm thấy nếu giờ mà chạm vào gối, đảm bảo tôi sẽ ngủ đến tận
chiều, cậu bảo tôi thuộc thế hệ mấy X?"

"Quy luật này không hợp với những người ngủ ngày cày đêm như

anh." Hàn Lượng cười đáp.

"Tôi là bị bắt buộc trở thành cú đêm đấy nhé!" Tôi ngáp dài, "Ai

không muốn đúng giờ trở về nhà ôm vợ ngủ chứ hả?"

Tôi huênh hoang kéo dài chữ "vợ" làm Lâm Đào quay lại nhìn khinh

bỉ, sau đó cậu ta liếc trộm Trần Thi Vũ đang lơ đãng ngồi ở hàng ghế sau.

Trong phòng thí nghiệm bày đủ loại dụng cụ dùng để kiểm tra mẫu

chữ với các công dụng khác nhau: máy quét phân tích cao tần, máy phân
tích thời gian viết chữ, máy kiểm tra con dấu,... Đương nhiên vật nổi bật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.