KẺ DỌN RÁC - Trang 91

Ngẫm nghĩ một lát, tôi bảo: "Đã không nhìn ra được dấu vân tay thì cứ

kệ nó đã. Mấy gã chơi mạt chược kia đặt cược khá nhiều tiền, chắc sẽ bị xử
phạt hành chính. Bắt họ vào đây chỉ là mượn cớ, cứ đợi kết quả thẩm vấn
xem sao. Chúng ta về ngủ thôi!"

Lâm Đào nói: "Anh cứ về ngủ trước đi! Tôi ở lại làm nốt thí nghiệm

về mấy viên đạn rồi ngủ sau."

"Được!"

Trở về nhà khách, từng màn của vụ án cứ lờ mờ hiện ra trước mắt tôi,

trực giác mách bảo vụ án này sắp được phá giải rồi. Hơn nữa động cơ gây
án thể hiện rất rõ ràng, có lẽ chỉ vì bốc đồng hoặc thù hận mà thôi, bởi vậy
phạm vi đối tượng cũng không rộng lắm. Vụ án 'Kẻ dọn rác' kia vẫn khó
nhằn hơn. Liệu kẻ nào đã gây ra chuyện đó? Giết người vô tội lại còn xóa
dấu vết rất chuyên nghiệp. Mà muốn xóa dấu vết, sao lại còn viết chữ lên
tường lưu lại manh mối cho cảnh sát?

Nỗi mệt mỏi mấy ngày đổ ụp xuống, tôi nghĩ mãi nghĩ mãi rồi chìm

vào giấc ngủ lúc nào không hay, thậm chí khi nào Lâm Đào về, tôi hoàn
toàn không hay biết gì.

Tám giờ sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy, cầm điện thoại đặt trên mặt tủ ở

đầu giường xem thời gian. Con số hiện ra trên màn hình khiến tôi bỗng
dưng nhớ đến câu chuyện cười mà Hàn Lượng kể. Người thuộc thế hệ bao
nhiêu X thì buổi sáng sẽ tự nhiên tỉnh dậy vào lúc bấy nhiêu giờ. Xem ra
luận điểm đó không tồi, có lẽ vì nó đã trải qua kiểm nghiệm thực tế.

Tôi lay Lâm Đào đang ngủ trên chiếc giường khác, cậu ta lười nhác

mở mắt quay lại.

"Ừm... mấy giờ rồi heo?" Lâm Đào hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.