KẺ DỌN RÁC - Trang 98

ra giờ là lúc nó phát huy được công dụng của mình rồi!

Tôi nói: "Khẩu súng do nạn nhân tự chế có một khiếm khuyết, đó là

hộp đạn không kín hoàn toàn, thuốc súng sẽ rơi ra từ chỗ cò súng, dính vào
tay của người bóp cò. Vì lúc đó thuốc súng đang rất nóng nên nó sẽ dính
chặt vào tay của người cầm súng và rất khó rửa sạch. Chỉ cần các anh lấy
kính lúp này soi vào tay của Trương Việt xem có tàn dư thuốc súng không
là được."

"Được!" Niềm vui bất ngờ khiến tổ chuyên án tăng thêm niềm tin gấp

bội, họ vội mang theo kính lúp của tôi rời khỏi đồn cảnh sát.

Có lẽ vì hoảng sợ và dằn vặt nên khi cảnh sát đến nhà nạn nhân lần

thứ hai, thì vợ nạn nhân là Trương Việt đã ngoan ngoãn đưa hai tay vào
còng số tám. Thậm chí cảnh sát còn không có cơ hội sử dụng chiếc kính lúp
mà tôi đưa cho. Vậy là vụ án được phá giải.

Trên đường áp giải Trương Việt về đồn cảnh sát, nhân viên kỹ thuật

hình sự đã sử dụng dụng cụ bám dính lấy thuốc súng tàn dư trên tay cô ta
để dùng làm bằng chứng khi đưa ra tòa án xử tội.

Người đàn bà phong sương khắc khổ đã khóc và thành thật thừa nhận

toàn bộ tội lỗi của mình sau khi vào phòng thẩm vấn.

Năm mười tám tuổi, Trương Việt được gả vào thôn Hồ Gia, trở thành

vợ của Hồ Kỳ. Vẻ ngoài xinh xắn hơn người của Trương Việt khiến Hồ Kỳ
vô cùng yêu thương cô, nhưng sau đám cưới một thời gian, bản chất Hồ Kỳ
dần dần lộ rõ. Ăn sang, uống rượu, chơi gái, đánh bạc, trộm cắp... không
thiếu khoản nào, đã thế lại hay gây gổ, sinh sự với hàng xóm và người thân.
Ngay cả khi Hồ Kỳ đi trên đường, cô cũng cảm thấy người dân trong thôn
chỉ chỉ trỏ trỏ khiến cô rất xấu hổ. Điều khiến cô không thể chịu nổi nhất
chính là thói vũ phu sau khi uống rượu của Hồ Kỳ. Cô bị Hồ Kỳ đánh đập
như cơm bữa. Cô đã nghĩ đến ly hôn, nhưng Hồ Kỳ liên tục giở ba trò, thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.