KẺ GIẾT NGƯỜI ĐỘI LỐT - Trang 3

1

Vào sáng thứ hai, mười giờ kém năm, Perry Mason, cặp dưới nách một gói
bọc giấy màu nâu, một tay gỡ cái mũ phớt và ném về phía bức tượng bán
thân Blackstone vốn là thứ trang điểm cái giá sách phía sau bàn làm việc
của ông.

Chiếc mũ phớt lười biếng quay mấy vòng rồi chụp thẳng xuống vầng trán

cẩm thạch của vị luật sư lừng tiếng, tạo cho ngài một vẻ ngang tàng quái
đản.

Della, cô thư kí riêng của Mason đang mở thư tín buổi sáng bên bàn, vỗ

tay hoan hô. “Chà, lần này thực sự thành công lắm!”

Mason đồng tình với niềm kiêu hãnh kiểu trẻ con.
“Blackstone chắc là phải nhảy chồm lên ở dưới mồ,” Della nhận xét.
Mason mỉm cười. “Ông ấy đã quen từ lâu rồi. Năm mươi năm gần đây tất

cả các luật sư chỉ có làm mỗi việc là chất mũ của mình lên vầng trán cao
thượng của Blackstone. Điều đó là đặc trưng trong thời đại chúng ta.”

“Đó là điều gì chứ?”
“Ném mũ.”
“Tôi sợ là không hiểu được hết ý nghĩa.”
“Vài thế hệ trước,” Mason giải thích với cô, “các luật sư từng là những

người chán ngắt hiếm thấy. Đặt tay lên vạt áo vét, họ nói những diễn từ cầu
kì theo mọi quy tắc của nghệ thuật hùng biện. Các văn phòng của họ nhất
thiết phải được trang điểm bằng tượng bán thân của Blackstone. Thế nhưng
các luật sư trẻ được thừa kế các bức tượng cùng với đồ đạc văn phòng và
hàng đống bộ luật thì phát cáu bởi cái vẻ tự mãn khoa trương đông cứng
trên bộ mặt bằng đá của lão già này.”

“Chắc là anh cần phải đến gặp nhà phân tâm học, sếp ạ,” Della nói. “Có

lẽ đối với anh Blackstone tượng trưng cho cái gì đó mà anh cố sức chống
chọi lại một cách vô thức. Thế cái gói gì chỗ anh thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.