KẺ HAI MẶT - Trang 48

- Muộn rồi, chúng ta đi thôi, nó nói.

Renaud gật đầu chào tôi và tôi chào lại anh ta.

Lúc rời căn phòng, tôi nhận thấy đây đó trên nền bê tông, đám con trai

và con gái mơn trớn nhau nồng nhiệt. Nếu Christa không đến tìm tôi, có thể
điều này cũng sẽ xảy đến với tôi chăng, tôi chẳng biết nữa.

Không còn nghi ngờ gì nữa, điều gì đó đã xảy ra. Tôi cảm nhận một sự

thăng hoa thực sự. Tôi chính là nhận vật kỳ cục và mê hồn này đây, một cô
gái mười sáu tuổi nhận được nụ hôn đầu đời. Những trò cực kỳ ngu ngốc
như vậy cũng đáng giá đấy chứ.

Tôi không nói gì cả. Không bỏ lỡ sự kiện này, Christa liếc nhìn tôi vẻ

như cho rằng nỗi xúc động của tôi là đỉnh điểm của sự lố bịch. Chắc chắn
nó có lý nhưng tôi hy vọng nó sẽ giữ mồm giữ miệng. Mỗi người đều có
quyền hưởng những niềm hạnh phúc khờ khạo, nhỏ nhoi của mình. Cuối
cùng tôi cũng đang hưởng niềm hạnh phúc của bản thân những niềm vui
này rất mong manh, một lời nói cũng đủ để hủy hoại chúng.

Hỡi ôi, Christa đã không giữ im lặng, thứ tôi cần. Nó nói:

- Những buổi dạ hội sinh viên như thế này thực sự là Đội quân Cứu thế!

Ngay cả những kẻ chẳng ai thèm ngó ngàng đến bao giờ cũng được lợi!

Rồi nó cười vang.

Tôi sửng sốt nhìn nó. Nó nhìn chằm chằmvàomắt tôi và tôi thấy nó đang

tận hưởng nỗi nhục nhã của tôi. Nó lại cười khoái trá hơn.

Một tia sáng băng qua đầu tôi: “Nó không phải là Christa! Nó tên là

Antéchrista

(2)

!”

Đêm hôm đó, vì Antéchrista ngủ trên cái trước kia đã từng là giường

của tôi nên tôi thử chỉnh đốn lạimột chút những xáo trộn linh tinh đang
chen lấn trong đầu óc mình. Tôi đang chịu đựng sự hỗn mang tinh thần này
đây:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.