KẺ HAI MẶT - Trang 51

thân nhất của mình. Cô ta từ chối giải thích động cơ vụ việc.”

- Thế nào Blanche, con có thích không? mẹ tôi hỏi.

- Không liên quan đến mẹ, tôi trả lời.

- Tiểu thư có những bí mật của riêng mình ấy mà, Christa bình luận.

Bộ ba lại cười như nắc nẻ.

- Dù sao thì con cũng nên cảm ơn Christa: những gì xảy đến với con

chính là nhờ bạn ấy, bố tôi nói.

Tin vắn trên tờ báo hiện rõ trong đầu tôi: “Một thiếu nữ mười sáu tuổi

sát hại cô bạn thân nhất, nấu cô gái thành món ra-gu và cho bố mẹ mình ăn.
Họ chết do ngộ độc.”

Lúc còn lại một mình với Christa, tôi ngạc nhiên về bản thân khi nói với

nó một cách cộc lốc:

- Yêu cầu cậu đừng bao giờ kể cho bố mẹ tôi những chuyện không liên

quan đến họ nữa.

- Ối trời ơi, tiểu thư...

- Đúng thế! Nếu cậu không hài lòng, cậu chỉ việc đi nơi khác.

- Bình tĩnh lại nào Blanche! Được rồi, tôi sẽ không nói gì nữa.

Ngạc nhiên, nó im bặt.

Tôi cảm nhận điều đó như một chiến thắng đáng ngạc nhiên. Sao tôi lại

không nói với nó như thế sớm hơn nhỉ? Chắc hẳn vì tôi sợ mình nổi nóng.
Vậy mà tôi vừa mới chứng tỏ với bản thân rằng tôi có thể khuất phục nó mà
không phải nổi nóng. Tôi sẽ nhớ đến chiến công này, hy vọng nó sẽ tái diễn.

Giai đoạn hùng tráng này tiếp cho tôi sức mạnh trong vòng vài ngày.

Trong giờ học hay lúc ở nhà, tôi kiêu ngạo phớt lờ kẻ đột nhập. Khi tôi lén
quan sát nó, chính là để đặt cho mình câu hỏi: “Christa đẹp hay xấu?”

Tôi cố gắng nhớ lại gương mặt Renaud. Tôi không tài nào nhớ nổi một

nét nào dù nhỏ nhất trên gương mặt đó. Chẳng có gì kém lãng mạn hơn sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.