KẾ HOẠCH HỦ NỮ: BẺ THẲNG THÀNH CONG - Trang 9

nghiêng một góc chín mươi độ, ngón cái nhắm thẳng nút tầng ba
mươi tám mà nhấn... Nhưng mà... với không tới!

Vì sao không phải là tầng ba mươi bảy? Cũng không phải là tầng

ba mươi chín? Nếu là ba mươi chín thì vừa vặn biết bao... Sao lại cứ
phải là ba mươi tám?

Đã gắng sức nhấc cao chân, lại còn phải đề phòng chuyện

đống đồ trên tay rơi xuống, Tiểu Bạch thầm than, bạn ấy mà là
heo thì có phải tốt rồi không, còn có thể lấy mũi mà bấm nút!

Ngay lúc bạn Bạch nhấc chân cố thêm lần nữa, đột nhiên cửa

thang máy mở ra. Cứu tinh tới rồi! Bạch ta còn chưa kịp hai mắt
đẫm lệ, vừa thấy người vào là ai lập tức hối hận, hối hận vì đã nhận
lời mang đống đồ này, càng hối hận vì đã giơ chân bấm thang
máy... Chưa hết, hối hận nhất chính là khi trước mới vào công ty
không nên ngó nghiêng để chứng kiến được cảnh em gái ở cabin đối
diện ngồi mê mẩn ngắm hình tổng giám đốc trong tấm ảnh chụp
chung với các quản lý cấp cao, như vậy hẳn bạn còn có thể làm ra vẻ
tỉnh như không mà buông chân chứ không phải như lúc này... Bạch ta
trưng bộ mặt như người bị táo bón kinh niên, khóe miệng giật giật,
chậm rãi bỏ chân xuống, hướng về phía hai vị trợ lý ngẩng cao đầu
tựa đang lấy mũi mà nhìn bạn Bạch cười mỉa, khó nhọc lên tiếng:
“Chào... chào tổng công

(4)

, à không, tổng... giám đốc ạ!”

Mặc Duy Chính khẽ liếc chồng sổ hoành tráng trước mặt Tiểu

Bạch, ánh nhìn sắc bén mang theo lực xuyên thấu vô cùng mạnh
mẽ. Khí thế của giai thẳng quả nhiên kinh người, khí chất của giai
thẳng quả nhiên khiến bạn khó chịu.

“Đồ ăn của công ty ta gần đây bổ dưỡng thật...” Mặc Duy Chính

thản nhiên mở miệng nói bâng quơ, giọng điệu đầy vẻ chế giễu:
“Một nữ nhân viên mà cũng hăng hái, đầy sức sống thế này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.