KẾ HOẠCH TỰ SÁT - Trang 19

Hôm nay nhận được mail giục bài của tổng biên tập, tôi liền tự nhốt

mình trong căn trọ nhỏ, có cửa sổ hướng ra sông Sein. Viết liền ba tiếng
không nghỉ, hoàn thành không nhanh không muộn. Khi làm xong mới cảm
thấy mỏi lưng, cốc cacao để bên cạnh đã nguội, nhưng vẫn cầm lên uống
hết. Tôi rất thích ăn đồ ngọt, cảm thấy vị ngọt đơn thuần đó mà vị giác cảm
nhận được là loại hạnh phúc tinh khiết của riêng mình. Không ai có thể lấy
đi, không ai có thể cướp mất. Chỉ với một điều đơn giản như vậy, cảm thấy
trên thế giới này vẫn còn có thứ mình có thể sở hữu được, liền cảm thấy vui
vẻ.

Tôi gửi mail cho Koji, tổng biên tập, mở điện thoại ra thì lại nhớ tới

gia đình tôi chụp ảnh khi vẫn còn ở Hà Nội, liền ngồi thêm một lát để chỉnh
ảnh cho họ, sau đó gửi đi luôn. Thực ra tôi là một kiểu người mà không bao
giờ làm miễn phí, nhưng khi gặp gia đình đó, trong lòng đột nhiên nảy nở
một loại cảm xúc, có thể miễn cưỡng gọi đó là thù lao. Làm xong rồi thì đi
tắm. Trong phòng tắm nhỏ hẹp vẫn kê đủ một chiếc bồn tắm cỡ trung, xả
nước ấm vào đó, đổ một ít muối khoáng Lavender, vừa bước vào đã cảm
thấy rất thoải mái, ngâm mình tới khi nước đã gần nguội hết mới đứng dậy.
Sấy khô tóc, xong xuôi đâu đó liền cuộn người trong chiếc chăn mỏng, ngủ
một giấc.

Akira từng hỏi tôi, rốt cuộc là trong lòng em có bao nhiêu vết thương ?

Ít thôi mà, Akira.

Một vết thương ở nơi dành cho gia đình, một vết nữa ở nơi dành cho

tình yêu, cuối cùng là dành cho thời niên thiếu của em.

Anh biết không, có một loại người như em, rõ ràng là không thuộc về

ai, nhưng cảm giác gò bó trong tim lại rất rõ, hồ như từng dây cảm xúc
trong lòng đều bị ai đó nắm lấy. Thực ra em cũng cảm thấy, trong lòng có
một khối cảm xúc rất không rõ ràng, không biết là vì sao, nhưng khiến em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.