KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 217

Càng ngày tôi càng nhận được nhiều lời đề nghị tình ái hơn kể từ khi

khẳng định rằng trái tim mình đã bị cầm tù. Liệu có liên quan không? Dĩ
nhiên rồi! Thảy đều là lũ gái lăng loàn! Nếu biết trước, hẳn tôi sẽ không bao
giờ viết ra rằng tôi còn độc thân, hẳn ngay từ đầu tôi sẽ giới thiệu mình như
một người đàn ông đã có gia đình, thưa các Quý Bà, để khiến các Quý Bà
càng thêm phấn khích chứ sao!

***

Thứ Sáu.

Rất nhiều cuốn sách “không đến nỗi nào” trong mùa văn chương lần này.

Có những kiệt tác và những đống phân khổng lồ, nhưng người ta lại sao
lãng những cuốn sách “không đến nỗi nào”. Với một nhà phê bình thì như
thế là tệ hại nhất: cuốn sách không dở cũng chẳng tuyệt, chỉ “không đến nỗi
nào”, không viết quá đỉnh, không khiến độc giả quá say mê đặc biệt… Nhìn
chung thì đó là cuốn sách người ta sẽ gác lại, cuốn sách mà một ngày nào
đó người ta sẽ thích nói đến, nhưng luôn có một cuốn hay hơn, khẩn cấp
hơn, hoặc một cuốn viết hỏng cần phải hạ sát, thành thử người ta gác cuốn
“không đến nỗi nào” sang ngày hôm sau, rồi ngày hôm sau nữa, và cuối
cùng, cuốn “không đến nỗi nào” ấy, người ta chẳng bao giờ bàn luận tới.

***

Thứ Bảy.

Ăn trưa với Ả điếm Vô danh.

- Tối qua em được trả rất đắt.

Nàng có nhiều câu diễn đạt kiểu này. “Tối qua em được trả rất đắt”

không có nghĩa là nàng đòi thanh toán tiền cho một cuộc mây mưa: Ả điếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.