Thứ Tư.
Tôi đi qua mộr trạm dừng xe buýt dán hình quảng cáo L’Oréal. Đó là
hình quảng cáo cho một loại dầu gội đầu mới: “Tóc rối tạo hiệu ứng nhảy
vội khỏi giường”. Tôi không biết xã hội tiêu thụ đã đi tới mức đó rồi đấy:
bán cho chúng ta một loại sản phẩm duy trì mái tóc bù xù. Sáng sáng, khi
thức dậy, bạn đã có ngay kiểu đầu rất thời trang mà bạn không hề hay biết,
kiểu như Jourdain trong lĩnh vực tóc tai. Không, hỡi con người bất hạnh,
nhất thiết bạn không được chải đầu! Bạn sẽ làm hỏng kiệt tác đó mất!
L’Oréal có mặt ở đó là để cứu điều kỳ diệu này: những lọn tóc chổng ngược
tuyệt diệu, bộ lông nhím phong cách punk bất đắc dĩ, nhúm tóc đêm khuya,
tươi mát làm sao, ngẫu hứng làm sao! Chiếc gối bạn nằm còn ngon lành
hơn cả Zouari, Biguine và Dessanges cộng lại! Mỗi sáng nom bạn lại giống
với Edouard Baer mà chẳng mất đồng nào. Tôi gợi ý rằng L’Oréal nên tiến
xa hơn nữa: tung ra một dòng sản phẩm trang điểm có khả năng lưu giữ
những vết chăn hằn trên má, một loại kem đánh răng “hơi thở tởm lợm” và
một thứ bọt để không cạo râu. Bởi chúng ta thật xứng đáng với điều đó, mẹ
kiếp!
***
Thứ Năm.
Cùng Bertrand Suchet, Bruno Richard và Voutch người muốn giấu tên
thật của mình, chúng tôi quyết định thành lập “Câu lạc bộ Số Một nước
Pháp”, một “hiệp hội những gã thành công” chuyên tổ chức các bữa tối
hoành tráng và các buổi hội hè thô tục cùng đám Phụ nữ cuồng dâm nguyên
tử. Chúng tôi tìm baseline (tiếng Pháp nghĩa là khẩu hiệu) cho cái giới được
chọn lọc cực kỳ khắc khe này. Tôi xin đưa ra đây vài gợi ý thô mộc: các bạn
làm ơn liên hệ với tôi nếu tìm ra những câu hay hơn, chúng tôi rất hứng
chú.