VIP (càng lúc càng ít người, càng ngày càng được chọn lựa kỹ lưỡng), nơi
chốn cuối cùng của chốn sang trọng có điều hòa, chính là tu viện. Khoang
VIP lý tưởng là một xà lim giữa sa mạc.
***
Thứ Hai.
Khai trương nhà hàng Bon số 2 do Philippe Starck vẽ (phố Ngày 4 tháng
Chín, quận II Paris). Phía trên quầy bar là bảng niêm yết giá chứng khoán.
Nhân viên quầy bar, một gã nghiện hói đầu tên Xavier phục vụ chúng tôi
món rượu bourbon pha va ni và một cốc vodka Mexico bên trong có một
con tằm được nuôi bằng cần sa. Sau vài chầu, Guillaume Rappeneau phun
ra:
- Muốn làm gì tôi thì làm đi!
Các buồng vệ sinh đều lát đá trắng. Tôi gặp Ả điếm Vô danh trong cầu
thang. Nàng bảo tôi:
- Em sẽ hôn anh ở những chỗ nặng mùi.
Laurent Taïeb là Big Bon. Anh hứa sắp tới sẽ mở một StarckHôtel giống
khách sạn Mondrian ở Paris. Tôi sẽ được một phòng hạng sang suốt năm.
Tôi sẽ sống trong một giấc mơ đóng băng, ảo ảnh của một giấc mơ khác.
Đến năm 2005 bạn sẽ còn căm thù tôi hơn nữa.
***
Thứ Ba.