KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 57

***

Thứ Ba.

Tối qua, tiệc cocktail Kẻ ích kỷ nhằm vinh danh Richard Avedon ở đại sứ

quán Mỹ. Tôi đến đúng giờ, nghĩa là sớm hơn so với các khách mời của
Nicole Wizniak. Điều kỳ quặc: ở nhà ngài đại sứ không có bánh sô cô la
cacao nhân hạnh nhân hiệu Ferrero Roche d’Or! Jean-Jacques Schuhl dẫn
tôi ra lối vào để chiêm ngưỡng tranh vẽ cờ nước Mỹ của Jasper Johns. Tôi
hôn tay Ingrid Caven (cuốn tiểu thuyết mới đây nhất của Jean-Jacques
Schuhl cũng chính là vợ ông

[11]

), chụt Jacqueline de Ribes, thơm Justine

Lévy và chạm môi Inès de la Fressange. Bernard Frank nói tốt cho
Fitzgerald còn Pierre Bénichou nói xấu Vialatte. Tôi nói xấu Pierre-Jean
Rémy với vợ ông và nói tốt cho bản thân mình với Alain Robbe-Grillet. Tôi
dừng lại ở đây để không quá biến mình thành một con mụ chuyên viết thời
luận giới thượng lưu. Những khách mời duy nhất ích kỷ hơn tôi (vì vậy mà
hành động cũng mạnh dạn hơn cả) là hai con chó của ngài đại sứ nằm bẹp
trên thảm.

[11] ‘Ingrid Caven’, cuốn tiểu thuyết được Jean-Jacques Schuhl viết và đặt theo đúng tên vợ

mình là nữ ca sĩ nổi tiếng người Đức đã giành giải Goncourt năm 2000.

Sau đó, tại quán bar Plaza, Thierry phục vụ cocktail thể rắn (jelly shot)

pha vodka. Có thể nói đó là món sushi dành cho những người nghiện rượu.
Ngon nhất là B52: ngửi như mùi kẹo chip hình cá sấu Haribo thơm hương
Bailey’s/ Kalhua/Grand Marnier, tất cả chỉ mất một euro. Tôi giải thích với
Sandra (biệt danh “Ả điếm Vô danh” cho đến tận cuối cuốn sách này) lý do
vì sao tôi ghét động tác liếm láp (vì tôi rất sợ đám lông mắc vào răng sau
đó). Với lối nói thẳng tưng quen thuộc, nàng trả lời tôi:

- Anh có thể nhào vô, cô nhỏ của em giống hệt như Kojak

[12]

!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.