KẺ ÍCH KỶ LÃNG MẠN - Trang 85

Chẳng phải vận tới nhiều kế mới khiến nổi mọi người phải lòng bạn đâu:

chỉ cần vờ như là mình lờ phắt họ đi thôi. Một mẹo chắc chắn thành công.
Phụ nữ hay nam giới thì cũng vậy cả thôi: họ phát điên lên vì những người
phớt lờ họ. Tôi yêu Claire bởi nàng thậm chí còn chẳng thèm giả vờ: nàng
thực sự kệ thây tôi. Hay đúng hơn là tôi nên nói: nàng phớt lờ tôi một cách
đắm đuối. Tình yêu là thế: là làm cho người mà ta khao khát nhất trần đời
tin rằng ta dửng dưng với người ấy. Tình yêu là đóng vở hài kịch thờ ơ, là
giấu nhẹm đi những tiếng tim đập, là nói ngược tất cả những gì ta cảm thấy.
Về cơ bản, tình yêu là một sự lừa bịp.

***

Thứ Hai.

Tôi là ma cà rồng: tôi tước đoạt mạng sống của những người khác rồi

làm nó tin rằng nó chính là mạng sống của tôi. Tôi hút máu các sự tồn tại.
Tôi viết cuốn nhật ký này vì được ủy quyền. Phải nhanh chóng đăng ký cho
tôi vào một bệnh viện cai nghiện tình dục. Không phải vì nỗi đau đớn trong
tôi nực cười mà nó không có thật. Tôi đau đớn và tôi gây đau đớn.Chẳng
điều gì khiến tôi bình tâm. Sự hoảng loạn ấy không có lúc ngơi nghỉ, trừ lúc
ngồi trên ghế sau một chiếc taxi, tôi vừa hít mùi da bọc ghế của tuổi trẻ tôi
vừa khe khẽ hát “Love Is All Around” của Troggs.

***

Thứ Ba.

Lễ trao giải The Best tại khách sạn George V. Gunter Sachs đang tranh

luận với Régine, người đã (may thay) hứa tối đó sẽ không tát ai cả. Tân Hoa
hậu nước Pháp quá ư rạng rỡ: cần phải báo nàng hay rằng mọi chuyện thế là
xong rồi, nàng đã được chọn, nàng không còn buộc phải mỉm cười như một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.