KẺ LÃNG DU - Trang 134

CHƯƠNG 1

CUỘC BƠI LỘI

H

út thuốc lá, vuốt nước thơm lên đầu cho quăn tóc, hôn những cô gái lớp

Dự bị bắt gặp ở dọc đường và núp sau hàng giậu la to: “Cướp cái mũ bà xơ
đi!” để hù dọa các bà phước... là những trò vui của bọn trẻ mất dạy trong
làng. Tuy nhiên, tới hai mươi tuổi, những đứa trẻ thuộc loại này cũng rất có
thể sẽ tu tỉnh và trở thành những thanh niên giàu tình cảm. Đáng ngại chỉ là
khi đứa trẻ đó có khuôn mặt sớm già héo, ưa quan tâm tới những chuyện
mờ ám về phụ nữ quanh vùng, hoặc kể lại cả ngàn câu chuyện bậy bạ về cô
Gilberte Poquelin để mọi người cười phá lên. Dù vậy, như thế cũng chưa
đáng gọi là thất vọng hẳn...

Jasmin Delouche nằm trong trường hợp đó. Dù chắc chắn là không

thích thú gì việc thi cử, không hiểu sao gã vẫn tiếp tục theo học lớp Cao
đẳng mà mọi người đều muốn gã bỏ; đồng thời cũng theo ông cậu Dumas
học nghề thợ hồ.

Dạo sau này chỉ còn Jasmin Delouche, Boujardon và Denis tính tình

dễ dãi, con trai ông phó xã trưởng, là những học trò lớn mà tôi thích giao
du, vì họ là “những người thuộc thời của Meaulnes”. Vả lại chính
Delouche cũng rất thành thực muốn làm bạn với tôi. Thật tình mà nói,
trước kia thù nghịch với Meaulnes đại ca bao nhiêu thì nay gã lại muốn trở
thành “đại ca Meaulnes” của cả trường bấy nhiêu: ít ra gã cũng hối tiếc đã
không phải là kẻ đồng hành tương đắc của anh. Thân hình không nặng nề
như Boujardon, tôi nghĩ có lẽ gã cũng cảm thấy Meaulnes là người từng
đem lại trong cuộc đời chúng tôi một dấu ấn khác thường, kỳ lạ. Thỉnh
thoảng tôi nghe gã nhắc: “Chính Meaulnes đại ca có nói...” hoặc: “Chà, đại
ca Meaulnes đã bảo rằng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.