KẺ LÃNG DU - Trang 136

mặt chúng tôi, xem ra Delouche cũng không thích tấn công cô gái đang
bước đi rất nhanh phía trước, nên không tiến lại gần cô mà chỉ giữ một
khoảng cách chừng năm chục thước. Có vài tiếng tục tục như gà trống hay
tác tác như gà mái cùng với đôi ba tiếng còi khiêu khích vang lên. Rồi
chúng tôi bỏ cuộc, quay trở lên đường cái, dáng bộ ngượng nghịu. Khi ấy
trời đang nắng gắt nên phải chạy cho kịp. Không ai cất tiếng hát nữa.

Trong đám lau sậy mọc bên bờ sông Cher, chúng tôi cứ thay ra rồi lại

mặc quần áo vào. Lau sậy che cho khỏi bị nhòm ngó, nhưng không che
được ánh mặt trời nóng bức. Chân dậm trên cát hay trên lớp bùn khô, ai
cũng nghĩ đến chai nước chanh của bà góa phụ Delouche đang ngâm cho
lạnh ở vũng nước được đào ngay bên bờ sông cher, trong trại Grand’
Fonds. Dưới đáy vũng bao giờ cũng có những cây cỏ màu lục nhạt và
những con bọ đất; nhưng nước lại rất trong, trong vắt, khiến cho các người
đi câu lúc nào cũng sẵn sàng quỳ xuống, vục đầu vào vũng, hai tay chống
trên bờ.

Ôi, bữa đó cũng y như mọi bữa khác...
Khi quần áo đã chỉnh tề, ngồi xếp bằng thành một vòng tròn, chúng tôi

chia nhau chút nước chanh đã được ngâm lạnh. Sau khi đã mời Thầy Seurel
uống phần của ông, thì phần của từng đứa chỉ còn một chút bọt khiến cổ
họng càng thêm ngứa và khát càng thêm khát. Thế là ai nấy đều chê không
uống nữa, thay vào đó, vục mặt xuống vũng nước trong.

Dù vậy, không phải ai trong bọn cũng quen với lối uống kiểu nông dân

đó. Nhiều anh, chẳng hạn như tôi, không làm sao cho hết khát được bởi
không thích uống nước kiểu đó, hoặc bởi sợ lỡ uống nhằm con bọ đất; có
người lại bị lầm vì không tính được đúng chỗ trên mặt nước phẳng lì nên
cứ vục cả nửa mặt xuống uống đến nỗi sặc, mũi cay sè; kẻ khác thì lại bởi
tất cả những lý do vừa nói cộng lại. Dù sao chăng nữa, chúng tôi có cảm
tưởng bao nhiêu sự mát mẻ trên thế gian này đều chỉ thu gọn nơi đó. Mãi
tới bây giờ, ở bất kỳ đâu, hễ cứ nghe nói tới vũng nước là tôi nghĩ ngay tới
cái vũng của mùa hè năm xưa...

Lúc trở về bao giờ cũng vào lúc hoàng hôn mà thoạt đầu ai nấy đều vô

tâm như lúc đi. Mùa đông, con đường lên trại Grand’ Fonds và đưa tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.