KẺ LÃNG DU - Trang 94

Hăng say vì cuộc đấu, tin chắc sẽ thắng thế, tôi tiện tay túm lấy bọn

nhỏ làm cho chúng phải vùng vẫy, lắc lư một hồi trên vai những anh lớn rồi
mới rớt xuống bùn.

Thoáng một cái chỉ còn lại anh chàng mới tới ở trên vai Delage; nhưng

anh ta không muốn giao đấu với Meaulnes nên đưa mạnh người hất ra phía
sau rồi đứng thẳng lên, đẩy chàng kỵ mã xuống đất.

Tay đặt trên vai người làm ngựa, giống như một đại úy nắm hàm thiếc

con ngựa của mình, chàng trẻ tuổi đứng dưới đất mà ngó Meaulnes với một
vẻ có đôi chút kinh ngạc nhưng hết sức khâm phục. Hắn nói:

“Vừa may!”
Ngay khi ấy, chuông vào lớp điểm vang làm cho bọn học trò đang

xúm quanh chúng tôi như để chờ một vụ gì đáng xem lắm, phải tản mát đi
hết. Meaulnes, bực mình vì không hạ được kẻ thù rớt xuống đất, cáu tiết
quay lưng lại nói:

“Lần sau sẽ biết tay!”
Lớp học tiếp tục cho tới trưa như thói quen thời gian gần nghỉ hè,

thỉnh thoảng có xen vào những cuộc nói chuyện vui mà anh học trò kép hát
là tâm điểm.

Hắn giải thích tại sao mình phải nán lại nơi đây. không thể diễn trò

vào buổi tối vì sợ khống ai đến xem, hắn quyết định tới trường học cho
khuây khỏa những lúc ban ngày, trong khi người bạn đồng hành chăm lo
đàn chim lạ và con dê biết làm trò xiếc. Rồi hắn kể lại những chuyến đi
quanh vùng với những lần khi mưa rơi như trút trên mái tôn cũ của chiếc xe
thì mỗi khi đến chân dốc, bọn hắn phải nhảy xuống để ghìm bánh xe lại.
Bọn học trò ngồi ở cuối lớp đều bỏ chỗ ngồi để tới gần nghe cho rõ. Những
học trò không ưa phiêu lưu mấy thì chạy đến bên lò sưởi cho ấm. Nhưng
rồi sự tò mò thúc đẩy, chúng cũng ghé lại gần đám nói chuyện vểnh tai
nghe, một tay đặt trên lò sưởi để giữ chỗ.

Thầy Seurel dõi theo câu chuyện với vẻ tò mò trẻ con của một thầy

giáo thích hỏi chuyện:

“Thế con sống ra sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.