KẾ LÃO BÀ - Trang 318

KẾ LÃO BÀ

Tố Lạp

www.dtv-ebook.com

Chương 9+4: Vĩnh 9 (2/2)

Câu chuyện nào cũng phảiđiđến hồi kết

Cái kết toàn mỹ nhất..là cái kếtđể lại trong ngườiđọc nhiều cảm xúc

nhất..

Bắc Kinh, 5 giờ 15 phút chiều.

Nắng vàng ngả màu nhàn nhạt trên phiến kính trong suốt của những

lớp học vắng tanh. Trời cuối thu se se lạnh, trong không gian phảng phất
mùi hương của lá úa và mùi cỏ cháy, thật tự nhiên làm người ta cảm thấy
buồn.

Nam thanh niên rảo bước trên hành lang dài cô quạnh, gương mặt

hoàn mỹ như búp bê viết đầy lo âu, đường chân mày thanh tú co chặt lại
thành một đường nhăn nhúm. Tròng mắt màu cà phê đảo quanh như tìm
kiếm thứ gì đó, nỗi khao khát hiện lên trong đáy mắt chân thành đến đau
lòng. Nam thanh niên khoác trên thân mình nhỏ nhắn một chiếc áo len
mỏng đậm màu, chiếc khăn len dài đu đưa theo từng nhịp bước đổ bóng
thành những vệt dài trên nền gạch.Anh chạy hết hành lang của khu nhà học,
bao thấp thỏm và nhớ nhung trong lòng trào ra cùng với những giọt nước
mắt ngân đầy trên đôi má.

Anh, Tiêu Nhật Hạ, cũng không thể hiểu nổi chính bản thân mình nữa,

để mặc cho nước mắt tuôn rơi, điên cuồng tìm kiếm một bóng hình trong trí
nhớ. Mùa thu năm đó, một thiếu niên trong bộ đồng phục bóng rổ trắng tinh
mải miết trên sân tập, những giọt mồ hôi bằng hạt đậu vô tư trượt dọc theo
vầng trán xán lạn đã in hằn những kí ức tuyệt đẹp nhất trong anh... Cho đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.