KẾ LÃO BÀ - Trang 113

hầm...Tất cả đều là đồ bổ thận tráng dương, tăng cường sinh lực phái
mạnh... Trạch Vũ mất vài giây để tiêu hóa thông tin, nhảy chồm đến ôm
chầm lấy vợ hôn lấy hôn để. Y biết mà, vợ y lúc nào cũng là nhất...

-Ai da, hôm nay vợ lại cho tôi ăn những món đại bổ thế này, không

biết là có ý gì a..

-Gạt cái ý nghĩ trong đầu ông đi, nghe nói nó tốt cho người hay phải

làm việc khuya nên tôi mua thôi.

-Nhưng mà từ từ đã-Trạch Vũ nhớ ra điều gì đó, đưa tay lên cái cằm

trơn láng xoa xoa, ánh mắt tự nhiên phủ đầy nghi ngờ. –Lẽ nào là em chê
tôi không đủ tinh lực, hầu hạ em không được tốt nên mới làm những món
này. Không được, làm sao lại có thể như vậy...

Ninh Dương lấy tay ôm trán, bất lực nhìn cái con người còn đang mải

suy diễn kia, vươn tay nhéo lấy eo y một cái:

-Tôi đã bảo là không phải mà. Đừng nghĩ bậy nữa. Ông mà còn không

đủ tinh lực thì tôi chỉ còn nước lấy ngựa giống.. Lại ăn cơm đi.

Trạch Vũ cười ngốc, kéo ghế sát lại gần rồi mới ngồi xuống. Bữa cơm

hôm nay thật ngon, lại còn được nấu bằng rất nhiều tình cảm nữa, y nhất
định phải ăn thật nhiều. Ninh Dương ở một bên gắp đuôi bò cho Trạch Vũ,
tay để không xoa xoa thắt lưng, vô thức mà thở dài. Cậu lại sắp có một đêm
thật dài đây.

Trong khi Trạch Vũ rửa bát, Ninh Dương lấy thuốc ra uống, không

ngờ lại bị y nhìn thấy.

-Em uống thuốc gì vậy?

-Thuốc dạ dày. Tôi bị đau dạ dày mà, phải uống thuốc đều đặn –Ninh

Dương nhắm mắt nói dối Trạch Vũ, may mà đang quay lưng lại phía y nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.