KẾ LÃO BÀ - Trang 114

y không thể thấy được ánh mắt mông lung của cậu lúc này.

-Sao em không cho tôi biết từ sớm? Bị đau dạ dày ăn uống phải thật

cẩn thận đó, từ giờ đừng đi ăn đồ ăn nhanh với Trạch Nghi nữa, không tốt
đâu.

-Tôi biết rồi- Nghe được những lời quan tâm của Trạch Vũ, Ninh

Dương chợt cảm thấy thật ấm áp. Cậu vào phòng ngủ leo lên giường lấy ra
quyển sách tham khảo mượn hồi chiều, tập trung nghiên cứu.

-Preponderance.. Figurative...Revolutionarily...

Vì mải mê đọc sách, Ninh Dương không để ý thấy cửa bị mở ra. Tận

cho đến khi miếng nệm lún xuống, thân thể bị một lực đạo mạnh mẽ bao
trọn lấy, ở khe mông còn bị vật bán cương xấu xa cọ cọ, Ninh Dương mới
giãy dụa đẩy đối phương ra, không niệm tình ném cho y cái lườm cháy mặt.
Người bên trên vẫn không biết xấu hổ ôm chặt hơn, cúi xuống hôn hôn hai
má phấn nộn của cậu.

-Mai tôi có bài kiểm tra Tiếng Anh, để yên cho tôi học đi.

Trạch Vũ túm lấy eo Ninh Dương lật lại, đem cuốn sách quẳng ra cuối

giường. Y không ngại ngần gì dùng thân thể tráng kiện của mình áp lên
thân thể mềm mại đầy đặn bên dưới, eo mạnh mẽ chen vào giữa cặp đùi
tuyết trắng nõn ái muội ma sát, khiến cho Ninh Dương rên rỉ ra tiếng. Nhìn
bộ dáng vừa thoải mái lại vừa tức giận của vợ yêu, Trạch Vũ vòng tay xoa
nắn cánh mông căng mẩy trơn bóng, qua hai lớp vải vô tư nhào nặn như
đang ép khuôn bánh mì, chốc chốc lại vỗ nhẹ một cái ung dung tận hưởng
cảm giác thịt non mẩy lên va chạm vào lòng bàn tay mình, thích đến độ
không diễn tả thành lời. Y hôn hôn đôi môi hồng hào của Ninh Dương, cất
giọng khàn khàn quen thuộc:

-Để tôi giúp em ôn tập. Anh ngữ của tôi cũng không tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.