KẾ LÃO BÀ - Trang 128

con trai họ, trên mặt cũng không có vẻ gì miễn cưỡng bản thân. Nếu không
phải y thật lòng với Ninh Dương, mấy loại chuyện này làm sao có thể làm?
Ninh Dương ngượng ngùng xin lỗi ba mình rồi quay sang dịu dàng đưa sủi
cảo đến cho Trạch Vũ, một thìa lại một thìa dâng đến môi y. Thẩm phu
nhân và Thẩm Ninh Viễn ở một bên cứ nhìn nhau, lặng lẽ trao đổi ánh mắt.
Ở trước mặt ba mẹ làm một màn vợ vợ chồng chồng, chàng chàng thiếp
thiếp bón cho nhau, không phải khiến cho bọn họ chấn động đi.

Bữa cơm kết thúc trong sự ngượng ngùng. Sau khi vào nhà vệ sinh súc

miệng và tút tát lại nhan sắc, Trạch Vũ liền bị cha vợ kéo ra sofa trò chuyện
mấy việc kinh doanh, không ngờ đến giữa chừng ông ấy lại nhận được điện
thoại phải đi ra ngoài ngay:

-Xin lỗi mọi người tôi phải ra ngoài. Chú của Ninh Dương lại bị đau

dạ dày, ở nhà không có ai đưa đến bệnh viện, tôi phải đến chỗ chú ấy.

-Chú ấy không bị nặng quá chứ, để tôi đi cùng mình.

-Không sao, một mình tôi đi là đủ rồi. Hai người cứ ở đây trò chuyện

với Trạch Vũ, có lẽ tối nay tôi phải ở lại bệnh viện với chú ấy.

-Ba để tôi lái xe đưa ba đi. –Trạch Vũ định đứng lên đã bị Ninh Viễn

từ chối.

-Tôi có xe mà, sáng mai từ bệnh viện có thể đến chỗ làm luôn. Cậu

đừng lo.

Ninh Viễn thật nhanh đã ra khỏi nhà. Thẩm phu nhân cũng phải đi

tắm, thành ra đôi vợ chồng son của chúng ta xin phép mẹ ra ngoài đi dạo
hít thở không khí trong lành.

Gió ban đêm hơi lạnh nhưng hai người đi sát bên nhau không thấy

lạnh chút nào. Trạch Vũ đem tay của Ninh Dương nhét vào túi áo khoác
của mình, còn lấy khăn quàng cổ ở trong cốp xe quàng cho cậu. Ninh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.