KẾ LÃO BÀ - Trang 147

Sắc lang còn giả bộ không biết? Ninh Dương chỉ tay về phía chiếc

quần lăn lóc ở cửa, nấc lên. –Là nó, còn không phải đồ của Sechs sao? Ông
biến thái, sau đêm đó còn giữ lại đồ lót của anh ta nữa...

Nhìn về hướng vợ yêu chỉ, Trạch Vũ thấy qua liền bật cười lớn, sau đó

lại giống như bị điểm trúng tử huyệt giấu mặt đi, không dám đối diện với
Ninh Dương:

-Không phải của Sechs...

-Vậy ra ngoài Sechs ông còn có người khác nữa sao? Đồ trăng hoa,

bắt cá nhiều tay!!- Tiểu hồ ly được thể khóc oa oa, đến mức Trạch Vũ
choáng váng phải lấy tay day day trán. Y vừa mới đáp máy bay cách đây ba
tiếng, còn chưa thích ứng được việc chênh lệch múi giờ đã bị tiểu hồ ly ồn
ào làm cho quay cuồng như vậy, trong phút chốc tưởng chừng như sắp ngất
đi rồi. Y nghiêm mặt nhìn Ninh Dương, hai tay chống bên người cậu đem
hai người dính sát vào nhau với biểu lộ khủng bố làm đối phương đau hết
cả tim.

-Em nín ngay cho tôi.

-Không nín.. oa oa...

-Không nín thì tôi sẽ lập tức lột sạch em, mang ra công viên thành phố

cùng nhau diễn một màn tình ái bốc lửa nơi công cộng, giữa sự chứng kiến
của mọi người "làm" đến khi nào em không khóc được nữa thì thôi.

Tiểu hồ ly nghe được liền nín bặt. Vì cố gắng nuốt nước mắt vào trong

nên nước mũi cứ thòng lòng chảy ra, nhìn vừa buồn cười vừa đáng yêu.
Trạch Vũ thở dài, rốt cuộc y lấy vợ hay là rước thêm một đứa con trai nữa
đây? Y vươn tay lấy khăn giấy trên đầu giường đưa đến, cố gắng giữ ngữ
khí cường hãn:

-Xì ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.