KẾ LÃO BÀ - Trang 172

khách, tắt bếp xoay người đáp lại cái ôm của y. Toàn thân Trạch Vũ vừa
vận động nên ra nhiều mồ hôi, lưng áo thể thao đã ướt thành một mảng lộ
rõ cơ lưng săn chắc đáng ghen tị, mái tóc rủ xuống hơi bết vào sườn mặt có
vài phần phiêu dật, vừa thu hút lại có gì đó rất nam tính. Ninh Dương chợt
phát hiện ra, cậu không hề bài xích mùi mồ hôi của y, ngược lại nó còn làm
cậu yêu thích vô cùng. Mùi hương này là mùi hương đặc hữu chỉ thuộc về
y, nam tính nồng đậm lại có chút mê huyễn, chỉ thoảng qua cánh mũi thôi
cũng đủ kích thích các tế bào trên cơ thể Ninh Dương nóng lên theo cấp số
nhân. Cậu tựa mặt lên lồng ngực của Trạch Vũ, ngẩng lên ngắm nhìn nhan
sắc mê hoặc chúng sinh đã làm không biết bao nhiêu thiếu nữ phải điêu
đứng kia, nở một nụ cười như hoa nở.

Trạch Vũ ôm eo vợ yêu nhấc lên đem hai cái trán dính vào nhau, cười

cười lắc lắc nhẹ:

-Không sợ mùi mồ hôi của tôi sao?

-Mùi rất ghê, nhưng mà tôi thích. –Tiểu hồ ly rướn môi lên để Trạch

Vũ áp môi vào, tận hưởng chút ngọt ngào vào buổi sáng đẹp trời...

Trạch Vũ đặt vợ yêu xuống đứng lên chân mình, thân hình cậu bé nhỏ

bàn chân cũng rất nhỏ, cả cơ thể lọt thỏm vào cái ôm ấm áp của y. Cánh tay
đặt trên eo cậu đã trượt xuống cạp quần luồn vào, âu yếm vuốt ve nơi đã
làm cho y yêu đến chết:

-Còn đau không?

Hành động của Trạch Vũ làm Ninh Dương rất thẹn, cậu vùi mặt vào

ngực y lắc đầu, giọng bé bằng giọng muỗi:

-Không đau...

Trạch Vũ cười gian, nắm lấy eo của vợ dẫn dắt cậu xoay người lại, tay

nhẹ nhàng kéo xuống chiếc quần để lộ cánh mông trắng noãn ngon lành,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.