KẾ LÃO BÀ - Trang 197

Trạch Vũ từ bên trên nhìn xuống bộ ngực phập phồng theo nhịp thở

của Ninh Dương, không nghĩ tới hai đầu nhũ lại sưng trướng lớn như hai
trái cherries đỏ mọng. Y thật muốn xông tới sờ soạng cắn mút chúng, chăm
sóc tiểu anh đào lớn và tiểu anh đào bé, dùng lưỡi bức vợ y sung sướng đến
bắn ra. Nhưng y vẫn nhịn xuống, tiếp tục đong đưa eo thúc vào cái miệng
nhỏ xinh đẹp bên trên.

Sau hơn mười lăm phút, cơ hàm của Ninh Dương đã mỏi nhừ, Trạch

Vũ mới thúc nhịp cuối vào tận cổ họng của cậu, giải phóng toàn bộ tinh hoa
của mình. Ninh Dương mới ban đầu suýt chút nữa đã bị sặc nhưng ghìm lại
được, đem tất cả chất lỏng nóng bỏng của y nuốt vào bụng, dùng lưỡi liếm
sạch đi tinh dịch còn vương lại trên côn thịt, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên
đó.

Hành động này khiêu khích bản năng người đàn ông trong Trạch Vũ,

khiến cho y cương lên gần như ngay lập tức. Y chớp thời cơ đè Ninh
Dương lên tấm nệm mềm mại, ôm lấy thân thể nhuyễn ngọc ôn hương ấy
mà công kích hai khỏa anh đào mẫn cảm.

Hiện tại còn đang bị bịt mắt, Ninh Dương trở nên mẫn cảm hơn trước

cả trăm lần. Hai đầu nhũ được chăm sóc nhiệt tình càng có xu hướng nở ra
lớn hơn, phần thân bên dưới cũng nhỏ ra không ít dịch thể trong suốt. Trạch
Vũ dùng cơ miệng khỏe khoắn đè ép phần thịt non nhô lên, đảo lưỡi qua
quầng vú hồng nhạt lưu lại vài dấu răng trên đó.

Ninh Dương ngay lúc này không thể cảm thấy tuyệt vời hơn, cậu rướn

ngực lên một chút để Trạch Vũ thuận lợi "thưởng thức", giống như chiếc
bánh ngọt ngào dâm đãng dâng mình lên cho người ta hưởng thụ. Chẳng
mấy chốc, cây nấm nhỏ bên dưới run rẩy không ngừng, cùng với tiếng thét
sảng khoái của Ninh Dương giải phóng ra dịch thể ngọt ngào.

Trạch Vũ liếm đi toàn bộ số mật ngọt đó, thấp giọng nói với người kia:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.