KẾ LÃO BÀ - Trang 346

Cốc sữa trên bàn cứ vơi dần. Ninh Dương đang uống sữa ngon lành

đột nhiên nhíu mày, đưa tay lên xoa bụng, nhăn nhó nhìn Trạch Vũ:

-Sắc lang, con lại đạp rồi.

-Tiểu màn thầu hư quá, con làm mẹ con đau a. Đợi con chui ra rồi ba

sẽ tính đủ. –Trạch Vũ nghiêm mặt đặt tay lên bụng Ninh Dương, ra điều ba
ba dạy dỗ hài tử, không khỏi làm Ninh Dương bật cười. Cậu nghe chữ "mẹ"
thật không quen, nhưng cũng không phản ứng lại, ngậm ngùi nuốt nước
mắt vào trong. Để bù đắp cho lỗi lầm của mình, cậu đã đáp ứng điều kiện
của Trạch Vũ đứa nhỏ khi sinh ra sẽ gọi cậu là mẹ chứ không phải là ba. Dù
sao cũng chỉ là cách gọi, Ninh Dương nghĩ mình cũng không mất mát cái
gì, nghe lời dụ dỗ ngon ngọt của sắc lang đồng ý với nguyện vọng của y...

Trạch Vũ khẽ vén lớp áo ngủ, yêu thương hôn lên cái bụng tròn xoe

của Ninh Dương. Dường như đứa nhỏ nhận ra được, hứng chí giơ chân đạp
một cái, khiến lớp da mỏng manh trên ổ bụng nổi lên một cục tròn tròn rồi
lặn mất tăm. Trạch Vũ sững sờ như không tin nổi vào mắt mình, nhận được
cái nhìn dịu dàng của Ninh Dương mừng rỡ đến độ run run cả cánh tay. Y
giống như thấy được phép màu, hạnh phúc rải những nụ hôn lên gương mặt
xinh đẹp của người trong lòng, mỗi một lần đều phát ra tiếng chụt rõ to.
Ninh Dương xấu hổ đến nóng hết cả mặt, người này có phải thanh niên trai
tráng lần đầu làm cha đâu, phản ứng thật sự quá sức trẻ con mà..

Cậu nương theo cái ôm ấm áp của y, cọ mặt vào ngực y nũng nịu, nhìn

qua thật giống tiểu hồ ly nghịch ngợm.

-Trạch Vũ, tôi đã nghĩ ra tên con rồi.

-Là gì?

-Ninh Ba. –Tiểu hồ ly hào hứng nhìn Trạch Vũ, khóe môi bày ra nụ

cười như hoa nở. Trạch Vũ bị bộ dáng này của vợ làm cho choáng váng,
không nhịn được giương môi cười theo. Vợ yêu của y quá sức đáng yêu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.