KẾ LÃO BÀ - Trang 375

Trạch Vũ thấy biểu lộ của vợ như vậy cũng không trêu đùa nữa, thành

thật hôn môi, thẳng cho đến khi người kia không thở nổi nữa, y mới mút
vào cánh môi sưng đỏ lần cuối rồi lưu luyến rời đi, trước đó còn không
quên đặt một nụ hôn lên trán cậu. Ánh mắt của y lúc này nóng bỏng lại say
đắm, giống như người trong cơn say vậy. Khuôn miệng hoàn mỹ của y đeo
lên nụ cười quyến rũ quen thuộc, trong không khí lúc này có gì đó thật gợi
cảm.

-Bà xã, tôi yêu em chết đi được ấy...

Nói ra những lời này, y không hề thấy ngại ngùng mà còn cảm thấy

phấn khích hơn, ưu ái chạm môi mình lên môi vợ, tinh tế đặt lên đó những
cái hôn dịu dàng. Ninh Dương da mặt mỏng nên lúc này thật muốn kiếm
cái lỗ nẻ nào mà chui xuống, không niệm tình gạt người kia ra, hai má đỏ
như cà chua chín:

-Cứ làm như tôi không biết vậy.. Ông đứng đắn chút được không?

Không thể phát tình bậy bạ như thế được.

Ninh Dương định đứng lên về chỗ của mình nhưng vòng tay của sắc

lang quá chặt, giãy thế nào cũng không được, đành ngồi yên cho y ôm.
Trạch Vũ một hai giữ chắc vợ trong ngực, cọ cọ mặt vào hõm vai hít hà
mùi hương sữa tắm thơm ngát, nũng nịu như hài tử:

-Vậy về nhà bà xã bù cho tôi là được. Chúng ta còn cả ngày mai a...

-Sắc lang! Ông thật hết thuốc chữa!

Mắng chồng xong một câu lại bị y cắn vào má, thật không cái dại nào

bằng cái dại nào, Ninh Dương khóc thầm trong lòng, đành xuống nước
thuyết phục y.

-Ba tiểu màn thầu à, ông có thể để cho tôi ít mặt mũi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.