KẾ LÃO BÀ - Trang 385

Trạch Vũ là người hiểu chuyện, y không những không ép buộc Ninh

Dương mà còn chủ động nhận trách nhiệm thay cậu chăm sóc ba tiểu quỷ,
làm một người đàn ông của gia đình. Công việc của tập đoàn vẫn là do y
phụ trách nhưng dần dần cũng chuyển giao cho Trạch Nghi, tổng tài đại
nhân bây giờ đều là xử lí công vụ ở nhà. Sinh hoạt gia đình trong mấy năm
này tuy có chút đảo lộn nhưng không hề mất đi không khí đầm ấm, xa mặt
nhưng không cách lòng, không những thế còn khiến bọn họ yêu thương
nhau nhiều hơn.

Ninh Dương bất giác nhớ lại những cuộc gọi điện dài cả thế kỉ của y

với cậu trong những đêm ở kí túc xá. Chẳng có chuyện gì to tát, đơn giản là
mỗi ngày được nghe giọng của người kia, cả hai đều đã cảm thấy vui vẻ
rồi. Việc Trạch Vũ gọi điện đã trở thành một thói quen, tối nào y gọi điện
muộn một chút là cậu đã thấy nóng ruột không yên. Mỗi khi nhấc điện
thoại lên nghe được tiếng ríu rít của trẻ con, lại thêm cả thanh âm khàn
khàn ấm áp của Trạch Vũ chấn chỉnh ba đứa nhỏ lộn xộn, Ninh Dương cảm
thấy trong lòng bình yên đến lạ, thậm chí còn vô cùng hạnh phúc.

Mọi chuyện đều thật tốt, có người chồng tận tuỵ như Trạch Vũ, lại có

thêm ba đứa con thông minh hoạt bát, đời này cậu không cần đòi hỏi gì hơn
nữa.

Ninh Dương nhìn ra con đường tấp nập xe qua lại trước mặt, thật tự

nhiên cười đến xán lạn..

Tuần này nhóm nghiên cứu của cậu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ,

mỗi thành viên đều được đặc cách về nhà sớm nên ai ai cũng vui mừng ra
mặt. Ninh Dương định bụng sẽ tạo bất ngờ cho Trạch Vũ cùng các con nên
không hề gọi điện báo trước, trong đầu còn nghĩ tới nên mua cái gì cho bọn
trẻ. Trong lúc đang mải mê suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại đột ngột vang
lên khiến cậu giật mình, luống cuống lấy ra bấm nút nghe.

-Xin chào, xin hỏi là ai đang gọi vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.