KẾ LÃO BÀ - Trang 410

Chưa thoát li được đôi giày, tiếng trẻ con lanh lảnh vọng ra từ phòng

khách đã làm cậu khẩn trương, theo phản xạ hướng mắt về phía ấy.

-Mẹ về rồi a!!

-Mẹ!

-Mẹ!!!

Ba tiểu hài tử bé xíu chạy vọt ra như bầy ong nhỏ khiến Ninh Dương

hoa cả mắt, đầu óc xoay mòng mòng như bị ném xuống tầng nước sâu mấy
trăm mét. Đứa nào đứa nấy ôm lấy chân cậu nũng nịu, luôn miệng tranh
nhau ai sẽ là người được ôm mẹ trước, ồn ào nhốn nháo như vỡ trận, bỏ
ngoài tai những lời nhắc nhở yếu ớt của cậu.

-Mẹ ơi mẹ đi học có nhớ Hãn Hãn không?

-Mẹ, hôm nay Viêm Viêm đã đi được xe đạp bằng một tay đấy..

-Tiểu màn thầu tuần này được tận ba phiếu bé ngoan nga, mẹ thưởng

cho tiểu màn thầu đi...

Cho đến giờ Ninh Dương mới thấm thía tại sao nhà nước lại không

khuyến khích sinh đẻ nhiều, cậu với Trạch Vũ mới có ba đứa thôi đã chóng
hết cả mặt, trong nhà không có mấy lúc bình yên. Cậu thật không hiểu làm
sao Trạch Vũ có thể quản lí ba đứa nhỏ hiếu động như vậy trong cả một
tuần, tự nhiên cảm thấy xúc động muốn rơi nước mắt. Cậu ngồi xuống ôm
các con vào lòng nhẹ nhàng nhắc nhở chúng, đôi mắt tự giác đảo quanh tìm
kiếm bóng dáng của người kia..

-Mẹ thơm Hãn Hãn đi, Hãn Hãn nhớ mẹ nhiều lắm a....

-Tuần này Viêm Viêm rất ngoan, mẹ phải hôn Viêm Viêm trước.

-Mẹ, tiểu màn thầu cũng muốn a...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.