KẾ LÃO BÀ - Trang 510

Trạch Vũ lấy khăn tay lau đi nước mắt trên mặt vợ, cúi xuống thì thầm

vài lời vào tai cậu. Ninh Dương nghe được bỗng đỏ bừng cả hai má, tròng
mắt long lanh như thỏ con viết đầy ý tứ lưỡng lự. Để vợ yêu không có thời
gian mà đắn đo, nam nhân rút điện thoại ra đặt ở một góc, ngón tay lướt đi
trên màn hình nhanh chóng nhấn nút chọn.

Bản nhạc phát ra phát tán trong không gian, quyện vào tiếng sóng biển

tại nơi này làm nên một bản hoà tấu đầy cảm xúc. Trạch Vũ đặt một tay sau
lưng, tay kia ưu nhã đưa ra trước mặt, nháy nháy mắt động viên vợ yêu hay
ngại ngùng của mình. Rốt cuộc, cậu cũng mỉm cười nhấc váy đi ngược lại
khoảng 20m, cúi xuống gỡ lấy một bó hồng tươi tắn, chậm rãi bước từng
bước vào lễ đường độc nhất vô nhị mà Trạch Vũ đã chuẩn bị cho mình...

Những hạt cát lành lạnh nâng đỡ bước chân, Ninh Dương bước đi thật

có nhịp, trong ánh trăng để lại một chiếc bóng thanh tú trên nền cát trắng
tinh. Nam nhân đã ở rất gần, chờ đợi để ôm cậu vào lòng, thực làm cậu
muốn khóc ra lần nữa. Cậu khịt khịt cái mũi nhỏ xíu của mình, chớp chớp
mắt bước thật nhanh đến bên nam nhân, nhào ngay vào lồng ngực ấm áp
của y. Bao bọc bởi hơi ấm cùng mùi cỏ thơm quen thuộc, Ninh Dương cảm
thấy thật an toàn, mơ mơ màng màng cảm nhận được thanh âm của y..

-Cô dâu Thẩm Ninh Dương, con có đồng ý ở bên chú rể Trạch Vũ,

tình nguyện mỗi ngày đều hôn anh ấy thật nhiều, học cách kìm nén bản
thân mà mắng chồng ít đi, bớt bạo hành thân thể và tâm lí của chồng, chăm
chỉ thực hiện toàn vẹn nghĩa vụ của một người vợ cho đến khi cái chết chia
lìa hai người? -Trạch Vũ bắt chước ngữ điệu của cha xứ nói, chọc Ninh
Dương bật cười thành tiếng.

-Cái này thì tôi không chắc nha! -Cậu tủm tỉm cười cắn cắn chóp mũi

của y. -Tôi còn đang suy nghĩ không biết có nên tăng cung hình phạt lên
không đây này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.