KẾ LÃO BÀ - Trang 67

chắc bản thân mình có thể sống đến một trăm tuổi hay không, y không tự
tin cả đời này sẽ bảo hộ được cho Ninh Dương..

Thời gian quá vô tình, từng bước lấy đi tuổi trẻ của y, khiến cho y phải

nuối tiếc. Những giây phút được ở bên Ninh Dương thế này.. y tuyệt đối sẽ
trân trọng...

-Trạch Vũ...đừng sờ.. Nhột...

Ninh Dương cố gắng để rút bàn tay đang chu du trên ngực mình ra,

không đạt được mục đích liền đấm đấm vào lồng ngực săn chắc của Trạch
Vũ, mở miệng mắng.

Trạch Vũ không dừng lại mà còn cố ý điều chỉnh tiết tấu xoa nắn trùng

với nhịp lên xuống ở nơi kia, từng bước châm lên ngọn lửa dục vọng bên
trong Ninh Dương. Thiếu niên bất chợt cảm thấy nơi hậu huyệt có chút hư
thoát, giống như cái miệng nhỏ đói khát mà khép mở không ngừng, muốn
được ăn côn thịt nóng bỏng, lại khao khát sự ôn nhu nhiệt tình của đầu lưỡi
mà ngứa ngáy đến cực điểm. Cậu cố đè nén ý nghĩ bùng phát trong đầu
mình, hít những hơi thật sâu để trấn tĩnh lại. Tầm mắt đặt trên người Trạch
Vũ tự giác chuyển lên đôi mắt sâu thẳm của y, cánh tay để không dịch đến
mái tóc mềm mại thoang thoảng hương cỏ thơm chậm rãi đan vào. Cậu
thực chán ghét bản thân mình, tại sao không thể ghét Trạch Vũ, tại sao bị y
xâm phạm, bị y đòi hỏi như thế vẫn không phản kháng. Cậu rốt cuộc đang
muốn cái gì, đang mong chờ điều gì.. Tình yêu? Từ Trạch Vũ? Ninh Dương
lắc lắc đầu cười khổ ở trong lòng. "Mình đang nghĩ cái quái gì thế không
biết..."

-Ninh Dương, thế này vẫn chưa đủ.- Trạch Vũ dùng thanh âm nhuốm

đầy nhục dục để truyền đạt mong muốn của mình. Y thật sự không ngờ
đến, vợ yêu hay ngại ngùng của y lại ngồi xuống ngậm lấy phần thân nóng
rực kia, bắt chước cách y khẩu giao mà nhiệt tình hầu hạ nó. Khuôn miệng
nhỏ nhắn không thể bao hàm cự vật với kích thước ấy, ngậm đến một nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.