KẺ MÓC TÚI - Trang 81

viết khoảng mười lăm năm trước. Hẳn là cậu ta sốc lắm khi nhìn thấy
những dòng chữ ấy. Cuối cùng, vì tội lén lút quan hệ với người tình của nhà
quý tộc, dĩ nhiên chuyện này cũng do nhà quý tộc chỉ đạo, cậu sẽ bị giết
ngay trước mặt nhà quý tộc. Cậu ngồi thụp xuống, mất một lúc lâu để xâu
chuỗi lại tất cả. Run rẩy vì đủ mọi cảm xúc lẫn lộn, cậu hiểu ra tất cả, ngay
khi cậu ngước lên nhìn nhà quý tộc thì người lính đứng đằng sau đã đâm
vào lưng cậu… Không biết cậu ta đã nghĩ gì cho đến lúc chết. Nhưng nghe
nói nhà quý tộc đó run rẩy vì sung sướng. Trong cơn sung sướng tột đỉnh
mà thú vui với đàn bà, tiền bạc hay danh tiếng đều không thể đem lại, nhà
quý tộc nghiêm mặt, đến nỗi quên cả cười, tiếp tục tận hưởng nỗi sung
sướng ấy với vẻ mặt nghiêm nghị.”

“… Điên rồ.”
Lần đầu tiên tôi nói xen vào. Người đàn ông vẫn tiếp tục mỉm cười.
“Chẳng có gì điên rồ cả… Nhà quý tộc đó chỉ đang nếm trải thôi. Mọi

điều có thể có được từ cuộc đời. Không bỏ sót thứ nào.”

“… Đây là chuyện do ông nghĩ ra đúng không?”
Khi nghe tôi nói thế, người đàn ông bật cười.
“Không phải. Nói chính xác thì một tay thuộc hạ của tao, người lên kế

hoạch vụ cướp đó, trong lúc say, đã cao hứng nghĩ ra.”

“Với ông là hình mẫu à?”
“Đúng vậy. Mày hiểu vấn đề nhanh đấy. Tóm lại, từ giờ trở đi, cuộc đời

mày sẽ tùy thuộc vào tao.”

Người đàn ông uống cạn ly rượu.
“Trong đầu tao có cuốn ‘Sổ vận mệnh’ của mày. Thú vị quá. Điều khiển

cuộc đời người khác thật thú vị. Nhân đây, tao có một câu hỏi. Mày có tin
là có vận mệnh không?”

“… Tôi không biết.”
“Câu trả lời nhàm chán nhất. Có lẽ nào toàn bộ vận mệnh của cậu thiếu

niên đó là do nhà quý tộc nắm giữ? Hay bị nhà quý tộc nắm giữ là vận
mệnh của cậu ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.