KẺ NẶN BÓNG - Trang 184

Tee đấm vào vai Juan. ” Bỏ tay ta, anh chàng thấp bé. Cô ấy là của

tôi.”

” Của em cả đấy” , Juan giả vờ giận dỗi.
” Nghe này” , Nydia nói với cả nhóm. ” Tôi biết tình thế hiện rất tệ,

nhưng các em có chắc là muốn lên đó không ? Hay là chúng ta tập hợp
thêm lực lượng và xông vào đó ngày hôm sau ?”

Tee, Bennie và Juan quay lại nhìn Sierra. Cô nhìn lên Tòa tháp. Nếu

Wick thực sự đang nhồi Hỗn vong vào các bức vẽ của Robbie như lời
những Oán hồn nói, chắc chắn hắn sẽ cử chúng tìm đến Sierra và gia đình
cô trước. Chẳng có ngày mai nào để trông đợi đâu.

Cô bắt đầu bước tới Tòa tháp.
” Cưng thậm chí không muốn chờ dù chỉ một ngày thôi sao ?” ,

Nydia gọi. ” Để tìm hiểu quyền năng của mình thêm chút nữa chẳng hạn ?”

Sierra nhìn lại. Tee, Bennie và Juan đều đang băng qua đường tới

chỗ cô, mỗi người đều mang theo thứ gì đó nặng nề và vẻ mặt khó nhọc
nhất. Nydia nhìn quanh quất rồi cũng đi theo sau họ. Tay của Sierra không
ngừng run rẩy, tâm trí cô không ngừng tưởng tượng về những cái chết thê
thảm nhất. Nhưng cô có bạn bè ở bên mình. Ít nhất cô sẽ không chết đơn
độc, và cũng sẽ không sống thêm một ngày nếu phải bỏ rơi người con trai
duy nhất mà mình từng thực sự quan tâm dưới phán quyết của một gã
khùng.

Sierra quay lại hướng Tòa tháp, đặt tay cô lên cánh cửa chính mới

tinh, và đẩy nó ra.

Không thể dễ dàng vậy được, cô nghĩ, ngay trước khi tất cả đèn

trong tòa tháp chợt tắt ngóm.

” Thật may là chúng ta đã mang theo đèn pin” , Juan vui vẻ nói khi

họ đã vào bên trong.

” Tôi không thích chuyện này chút nào” , Nydia lẩm bẩm.
Họ đi vào thêm vài bước, những luồng sáng từ đèn pin rọi qua lối

vào rộng mênh mông, và rồi tự nhiên, những bóng đèn trên trần lại bật
sáng.

” Thấy không ?” , Juan nói. ” Cũng không tệ lắm mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.