KẺ NẶN BÓNG - Trang 98

Robbie gật đầu. “Có lí một cách rùng rợn.”
“Wick biết về năng lực của tớ trước cả bản thân tớ.” Cô lắc đầu

chán nản.

“Sierra. Đi với tớ.” Cậu khoác áo và xỏ chân và giày.
“Chúng ta đi đâu đây ?”
” Cậu là một Người nặn bóng, Sierra ! Chúng ta phải thử xem sao !”

Chương 20

” Được rồi” , Robbie nói. ” Thử thư giãn và hít thở thật sâu đi.”

Sierra nhắm mắt lại. Họ đứng ở một khúc cua trên vỉa hè con đường

vòng quanh công viên Prospect, ngay bên dưới cột đèn đường. Xung quanh
cô, vùng hoang dã giữa thành thị như sống động với những tiếng dế kêu và
tiếng lá xào xạc. Tiếng dòng sông chảy ở đâu đó. Công viên giống như một
thành phố bằng gỗ tồn tại bên trong một thế giới bê tông rộng lớn hơn. Mặt
trời phải mất vài tiếng nữa mới mọc.

” Ổn chứ ?”
Sierra mở mắt và gật đầu. ” Tớ sẵn sàng rồi.”
” Coi nè” , Robbie nói, ” tất cả đều bắt đầu bằng một hành động

sáng tạo”. Cậu móc từ trong túi quần ra một mẩu phấn đỏ, cúi người và bắt
đầu vẽ thứ gì đó trên mặt đất.

” Cậu lúc nào cũng mang theo phấn trong túi à ?”
” Tất nhiên. Ý tớ là, thử nghĩ mà xem.”
” Khoan đã... đó có phải lí do tại sao thầy Aldridge cứ luôn than

phiền vì trong lớp không có phấn không ?”

Robbie dừng vẽ và ném cho Sierra một nụ cười láu lỉnh. ” Tớ từ

chối trả lời. Giờ thì nhìn đây.” Cậu trở lại với bức tranh, một bức phác họa
thô về một gã trông khá hẹp hòi với cái tẩu kim loại. ” Không cần phải
hoàn hảo, hiểu chứ ? Cậu chỉ cần một chút hình ảnh về thứ mà cậu đang
nghĩ.”

” Tớ có nhất thiết phải tự vẽ không ? Tớ có thể... nặn bóng vào

tranh của cậu không ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.