KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 269

Julie Garwood

Kẻ phá đám

Dịch giả: Kim Thùy

Chương 25

Chuyện đời thật kỳ cục. Nếu Avery thấy dòng nước cuồn cuộn trắng xóa
lần nữa, cô tin thế nào cô cũng hét lên không ngớt. Ngay khi ấy, cô cảm
thấy có ác cảm với cả rừng thông. Cô ghét bất kỳ ai. Cô cũng không ưa cả
John Paul nữa. Anh đã ném cô ra khỏi vách đá như ném cái giấy gói kẹo,
và trên đường rơi xuống nước, cô đã thề rằng nếu anh còn sống, thế nào cô
cũng giết anh cho hả dạ.

Cô biết cô đã phi lý. Cô không lưu tâm việc này. Khi chân cô va phải bờ đá
thòi ra ngoài bị rách cô lại càng cau có thêm nữa. Nếu cô ở ngoài biển, thì
màu nơi vết thương chảy ra sẽ là tiếng chuông gọi bày cá mập gần đây đỗ
xô đến. Khi cô cố giữ cho mình nổi lên mặt nước, cô giữ bình tĩnh, cô thầm
cảm ơn không có con cá mập nào ở gần đây. Và cái chân cô không đau
nhiều so với bắp chân bị chuột rút suýt nữa làm cô chết đuối. John Paul kéo
cô vào bờ, dìu cô vào rừng để khỏi ai thấy rồi buông cô ra. Cô lăn một bên
xuống đất.

Anh ngồi phịch xuống bên cô.
- Không tệ lắm, phải không?
Vì cô đã uống nước quá nhiều vào bụng nên không còn đủ sức để trả lời
câu hỏi ngớ ngẩn của anh. Vuốt mái tóc ra khỏi mắt, cô nhìn anh.
- Không tệ bằng lần trước, phải không? – Tôi không tin bờ vực sâu
quá 6 mét, - anh nói.
- Anh đẩy tôi trên bờ đá.
Thực ra anh không đẩy cô. Cô nhớ anh đã ném cô khỏi va vào những mõm
đá thòi ra ở dưới bờ núi đá. Nhưng anh nghĩ bây giờ nói ra điều này chẳng
hay ho gì.
- Tôi còn sự lựa chọn nào khác nữa đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.