KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 297

Julie Garwood

Kẻ phá đám

Dịch giả: Kim Thùy

Chương 29

Các y tá nói với Carrie rằng cô bị khủng hoảng. Cô không đồng ý, nhưng
cô biết họ phải chuẩn đoán như thế thôi. Phải chấp nhận như vậy vì tính khí
của cô có phấn hơi đặc biệt. Khi người ta đưa cô ra khỏi hẻm núi, cô khóc
nức nở liên miên, không ngớt. Cô muốn nói những điều cần thiết mà không
nói được. Thế nhưng kết luận của họ đều vô nghĩa. Họ không phải là bác sĩ.
Họ biết quái gì mà nói? Tinh thần của cô vẫn bình thường tỉnh táo, không
lệch lạc.
Khi người ta khiêng cô trên cáng, ánh đèn của máy quay phim chiếu sáng
trên mặt cô, họ mang cô vào xe cấp cứu, để cô gần bên Sara. Carrie cố ngồi
dậy cho đến khi cô nhận ra một người y tá đã buộc cô vào cáng. Nhưng cô
có thể di động một cánh tay. Cô đưa cánh tay không bị thương sang cái
cáng của Sara, nắm tay bà ta.
Bà bạn rất đau đớn. Cả hai người y tá đều lo chăm sóc cái chân của bà. –
Bà ấy có được bình an không? – Cô cứ hỏi tới hỏi lui câu ấy. Mặc dù cả hai
người đàn ông đã cố trấn an cô bằng cách trả lời “được, được, bà ta sẽ bình
an” nhưng Carrie cứ muốn hỏi mãi.
Một y tá chích cho Sara ống thuốc, chỉ mấy giây sau bà ta nhắm mắt lại.
Bàn tay bà mềm nhũn trong tay Carrie. Sau khi họ đã làm cho chân của bà
nằm yên một chỗ, một người lại đo huyết áp của bà còn người kia chăm sóc
cho Carrie.
- Hắn sẽ giết Avery. Bảo họ phải chặn hắn lại. Các anh em có nghe tôi
không? Hắn sẽ sẽ….
Carrie bất tỉnh. Vì cô quá kinh hoàng trước những gì đã xảy ra, lại thêm
mất ngủ, nên họ phải chích thuốc ngủ cho cô ngủ. Thân hình cô nhúc nhích
cọ quậy một chút rồi nằm yên.
Cô cố định tâm để trí óc được sáng suốt. Avery. Ôi, lạy Chúa, cô phải tìm
cho ra Avery trước khi quá muộn. Cô thấy cái nút bấm để gọi gắn vào tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.