KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 396

đùi, leo qua cần số, vào ngồi sau tay lái. Chị ta biết đàn ông, đàn ông FBI,
đều chạy vào trong rạp chiếu bóng hết, và người trong nhà thờ đều chạy ùa
ra ngoài để xem việc gì xảy ra. Không ai chú ý đến chị đâu. Chị lái xe chạy
ra đường, và để cho mọi người khỏi chú ý đến chị, chị lái xe với tốc độ
dưới giới hạn cho phép chạy ngoài thành phố.
Khi vừa mới đến đường dốc lên xa lộ, chị ta đạp mạnh chân vào bàn ga.
Miệng chửi thề, tay đập lên vô lăng, cố làm cho hả giận.
Dĩ nhiên chị có người sẵn sàng giúp chị. Không ai ăn cướp mộng ước của
chị được. Không ai. Chị biết Monk có vũ khí trong va li của hắn, và lạy
Chúa, nếu chị phải giết Carrie và Avery để lấy mộng ước của chị lại, chị
chắc phải tự mình làm lấy thôi.
- Thằng Monk ngu thật. – chị rít lên. – Thằng cha ngu ngốc.
*
* *
Chiếc xe đuổi theo phía sau Jilly. Trong xe có ba mật vụ đi với Avery. Kelly
lái, còn cô ngồi phía sau ông ta. Cô cố không để lộ sự lo lắng của mình ra
ngoài, nhưng việc này thật khó.
Khi cô nghe tiếng súng nổ, tim cô như muốn ngừng đập, cô không thở nổi
cho đến khi cô nghe tiếng John Paul trên máy điện đàm. Cô mừng run tay
rồi lại lo lắng trở lại ngay.
- Ông có tin bà ấy thấy chúng ta không? – cô hỏi Kelly.
- Tôi tin mụ ta không biết mụ ta bị theo dõi, - ông ta đáp.
Jilly bây giờ bỏ xa họ trên xa lộ, Avery không được đầu sau của Jilly.
- Bà ta tăng tốc độ phải không?
- Phải, - ông ta đáp. – Mụ ta chạy ít ra cũng 80 dặm/giờ.
- Nếu gặp cảnh sát giao thông…
- Không gặp đâu. – Ông ta đảm bảo nói.
- Làm sao ông biết.
- Tôi biết.
Cô lại lo sang chuyện khác.
- Ông không thể chạy gần hơn được à?
- Tôi không để mất mụ ta đâu, cô Delaney. Cô cứ ngồi yên nghỉ ngơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.