KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 172

“Cô nổi giận với tôi,” anh lặp lại. “Song cô lại là người giữ chìa khóa,

cưng ạ. Tưởng tượng cảm nghĩ của tôi xem.” “Có lẽ ngài nói đúng.” Cô lại
sụt sịt. “Cơn giận của tôi không nhắm vào ngài, mà là chính tôi.”

“Giờ hai ta có điểm chung rồi,” anh lè nhè, lắc lắc mái tóc khiến những

hạt nước nhỏ bắn ra tứ phía, nhiều hạt đáp xuống hai cánh tay cô. Người
Evie nổi gai ốc, tuy nhiên cô nghĩ cơn rùng mình đang lan dọc sống lưng là
do ý niệm cô đang ở một mình với một người đàn ông điển trai ở trần hơn
là do mấy giọt nước kia. “Tuần vừa qua, tôi đã cố gắng chỉ cho ngài thấy
ngài có thể làm được điều tốt đẹp gì và lòng tốt được đền đáp bằng lòng tốt
ra sao. Tôi đã có sự chú ý trọn vẹn của ngài. Thế nhưng, kết quả mang lại là
con số không.”

Saint nhìn cô hồi lâu, một cảm xúc cô không thể lý giải lướt qua mặt anh.

“Tôi là một ca hết thuốc chữa mà,” cuối cùng anh nói. “Nhưng ngài không
thể như thế.”

“Sao lại không?” Saint ngồi xổm xuống. Anh vươn tay ra, nhưng chỉ có

thể gõ lên mũi giày cô. Ôi, lạy Chúa lòng lành. Giờ thì cô có một người đàn
ông điển trai, liều lĩnh, ở trần, phủ phục dưới chân cô theo đúng nghĩa đen.
“Ngài... không có người nào lại kinh khủng như ngài.”

“Nhưng tôi đúng là thế đấy.” “Ý tôi không phải vậy. Tôi...”

Anh nghiêng đầu, ánh mắt thâu lấy và đánh giá kỹ lưỡng vẻ mặt cô. “Cô

cứ nói huỵch toẹt ra cũng được. Sự thành thực có vẻ rất hợp với cô.” “Đó
có phải một lời khen không?”

“Đừng thay đổi chủ đề. Chúng ta đang nói về tôi.” “Vâng, đúng vậy,” cô

đồng ý. “Tôi định nói là không ai – không ai – có thể vô lại như ngài mà
vẫn quyến rũ, thú vị, thậm chí dễ thương như ngài.”

“Cô đã để mất tôi rồi.” “Ngài đang giả vờ, Michael.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.