KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 186

là ai đi nữa, là một tên sát nhân ngoại cỡ hay là một tên khốn nhẫn tâm, thì
việc tính thời gian của hắn cũng không chê vào đâu được”.
“Có cơ hội nào cho ông Tổng thống sắp hết thời ấy không?”.
“Không phải là sau vụ này đâu. Thật ra, ông ta kiên quyết hơn bao giờ hết
rằng vụ này sẽ kết thúc mà không có cuộc thương thảo nào cả. Có nghĩa
rằng chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc tìm cho ra Elizabeth
Halton trước hạn chót”. Ánh mắt Caretrr chuyển từ màn hình tivi sang
Gabriel. “Lúc này, Joe của anh xuất hiện, chính là hy vọng duy nhất và tốt
nhất của chúng ta”.
“Anh ta không pahỉ là của tôi đâu, Adrian ạ”.
“Bây giờ thì đúng thế, ít nhất cho đến khi có ý kiến chính thức từ
Washington”, Carter hạ âm lượng xuống một hay hai decibel gì đó. “Anh
gây ra một cơn bão khôn ghỏ ở Washington tối qua đấy, Gabriel. Buổi điều
tra Ibrahim Fawaz của anh giờ cần phải được nghe lại từ Langley cho đến
toà J.Edgar Hoover, đến cả Cục an ninh quốc gia”.
“Kết quả ra sao?”.
“Rối tung cả lên”, Carter trả lời. “Chuyên gia bất đồng ở chỗ chẳng biết
Ibrahim có thành thật không, hay hắn đã lừa anh lần thứ hai. Chuyên gia
cho rằng anh đã tin hắn quá vội vàng, và chuyên gia cũng lo ngại rằng anh
đã hành xử quá đỗi nhân nhượng”.
“Vậy thì các chuyên gia nghĩ cái gì trong đầu kia chứ?”.
Carter đáp. “Một buổi thẩm vấn thứ hai”.
“Ai sẽ là người tra vấn hắn?”.
“Là người của Cục với mấy cái họ tên Cơ Đốc giáo thay vì một kẻ ám sát
gốc Israel”.
“Và ông sẽ nói với tôi rằng tôi sắp bị đuổi việc ư?”
“Đó chính xác là những gì tôi nói”.
“Ông chẳnh cần pahỉ đi một quãng đường dài từ Copenhagen đến đây để sa
thải tôi đâu, Adrian ạ. Một cuộc gọibảo mật là đủ rồi”.
“Tôi cảm thấy tôi nợ anh chuyện này. Rốt cục, tôi chính là người đã mang
anh vào vụ này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.