KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 204

“Chưa đâu”.
“Khi nào thì cuộc họp của anh kết thúc, Ishaq? Anh định khi nào mới về
nhà?”.
“Thực ra hai mẹ con em sẽ đến ở đây. Không phải là Istanbul mà là một nơi
tốt hơn”.
“Anh đang nói gì vậy?”.
“Hãy mở ngăn cuối cùng tủ đồ của anh. Anh có để một phong thư ở đó”.
“Ishaq à, em mệt mỏi lắm rồi. Em không muốn chơi trò này đâu”.
“Hãy làm theo những gì anh nói Hanifah. Anh hứa là em sẽ không thất
vọng đâu”.
Hanifah điên tiết, ném mạnh ống nghe xuống đến nỗi ở đầu dây bên kia
màng nhĩ của Gabriel rung lên. Tiếp theo đó Gabriel chỉ nghe được những
âm thanh từ xa. Tiếng bước đi từ từ, tiếng kéo ngăn tủ, tiếng xào xạc của
những tờ giấy. Vài giây sau đó, giọng hốt hoảng của Hanifah vang lên.
“Anh lấy món tiền đó ở đâu ra vậy?”.
“Đừng bận tâm đến việc anh lấy nó ở đâu. Em thấy vé máy bay chưa?”.
“Beirut? Tại sao chúng ta lại đến Beirut?”.
“Cho kỳ nghỉ mát”.
“Máy bay sẽ khởi hành vào sáng thứ sáu. Sao mà em có thể chuẩn bị trong
khoảng thời gian gấp như vậy?”.
“Chỉ cần mang những thứ cần thiết thôi. Anh sẽ nhờ ai đó trong Hội đồng
đưa em đến phi trường. Một đồng nghiệp của anh tại Beirut sẽ đón em và
con tại sân bay và đưa đến căn hộ mà chúng ta được cấp. Anh sẽ trở về từ
Istanbul trong vài ngày tới”.
“Thật điên rồ. Sao bây giờ anh mới nói với em?””
“Hanifah, hãy làm theo những gì anh nói, anh phải đi đây”.
“Khi nào thì anh mới gọi lại nữa?”.
“Anh cũng không chắc nữa”.
“Ý anh là sao? Anh bảo em đến Beirut và rồi lại như vậy đó hả?”.
“Ừ, là như vậy. Em là vợ anh, cứ làm theo lời anh nói đi”.
“Không đâu, Ishaq. Hãy nói cho em biết khi nào anh gọi lại cho em nếu
không thì em sẽ không đặt chân lên máy bay đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.