“Phòng trường hợp gặp phải người Viking”, Gabriel giắt chúng vào thắt
lưng và nhẹ nhàng đóng thùng xe lại. “Chúng bắt tôi phải quăng súng vào
thùng rác ở quán cà phê đó. Một khẩu súng lục còn hơn không có gì cả”.
Gabriel bật đèn pin lên và cùng với Ibrahim đi qua khu đậu xe. Lớp tuyết
dày gần 2 m, chỉ trong vài bước chân mà đôi ủng của Gabriel đã ướt sũng
khiến đôi chân anh lạnh cóng. 30 giây sau khi rời xe, Gabriel đột nhiên
dừng lại. Có dấu chân của hai người ở trên tuyết. Một cái lớn hơn cái còn
lại, dẫn từ bãi đậu xe vào khu chôn cất. Gabriel để Ibrahim đứng một mình
và lần theo các dấu chân. Căn cứ vào bề mặt của lớp tuyết, có thể một chiếc
xe thùng nhỏ hoặc một chiếc xe tãi đã vào bãi đổ xe từ lối vào thứ hai vài
tiếng trước đó. Dấu chân lớn hơn được bước xuống từ chỗ ngồi của tài xế,
dấu chân còn lại là từ phía chỗ ngồi của khách. Gabriel cúi xuống mặt tuyết
và nhìn chăm chăm vào những dấu chân nhỏ hơn như thể tìm kiếm những
vệt màu lem trên bức tranh sơn dầu. Người phụ nữ đó mang giày thể thao.
Không có dấu hiệu nào cho thấy có diễn ra ẩu đả.
Gabriel quay lại chỗ Ibrahim đưa hắn ta đi theo lối mòn vào bên trong. Khu
nghĩa trang dần hiện ra trước mắt họ, nó nằm trên ngọn đồi dốc thoai thoải
có thể nhìn thấy cả bờ vịnh. Mặc dù tuyết rơi khiến người ta khó mà nhìn rõ
mọi thứ, nhưng qua ánh đèn pin của Gabriel, bóng của từng ngôi mộ dần
hiện lên. Một sô ngôi mộ được đá đắp lên thành ụ, một số thì đá xếp thành
hình tròn, những cái khác có hình chiếc thuyền của người Viking. Ngôi nhà
bằng gạch cũng không khó tìm lắm, tất cả những gì Gabriel phải làm là chỉ
việc đi theo dấu chân. Anh cúi xuống dùng đôi tay trần mò mẫm trên lớp
tuyết. Vài giây sau anh tìm thấy một túi nhựa bên trong là một mẩu bản đồ
chi tiết. Gabriel dùng đèn pin để đọc. Rồi đứng lên dẫn Ibrahim trở ra xe.
“Skagen”. Gabriel nói khi anh lái xe từ từ xuống đồi. “Chúng muốn tôi và
ông đi đến Skagen. À, đến gần Skagen. Nơi chúng đánh dấu trên bản đồ hơi
lệch về phía nam”.
“Anh biết nơi này chứ?”.
“Tôi chưa từng đến đó nhưng tôi biết. Có một gánh hát rong đã được hình
thành ở đó sau năm 1800. Họ được biết đến khi họ học tại trường Skagen