KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 258

“Có”.
“Hai xác chết là của bọn khủng bố và một cái là của người đàn ông lớn tuổi.
Không có xác của Elizabeth Halton”. Mortensen im lặng khi chiếc Gulf-
Stream V bắt đầu đi xuống đường bay ngang qua nơi họ đang đứng với
tiếng gầm rú của động cơ. “Không giống như chuyện của Abraham và Isaac
đã xảy ra trong Kinh thánh. Tôi không thể tin dược hắn lại lên kế hoạch để
giết cha ruột mình”.
Gabriel nói. “Đó là cách làm của al-Qaeda. Giết bất kỳ ai chống đối lại
mình, thậm chí là ruột thịt”.
Khi chiếc Gulf-Stream đã đi đến cuối đường bay và bắt đầu rời mặt đường
trải nhựa cất cánh lên không.
“Ông sẽ làm hết khả năng mình để giữ bí mật vai trò của tôi trong vụ này
chứ?”, Gabriel nói.
“Mọi chuyện luôn có nguy cơ bị tiết lộ ra bên ngoài, không may rằng anh
đã liên lạc với rất nhiều người trong đêm đó. Nhưng cho đến chừng nào tôi
còn giữ chức vụ của mình, xem như anh và đội của anh chưa hề đến đây”.
Gabriel kéo áo khoác lên và chìa tay ra. “Vậy thì rất vui vì đã không gặp
ông”.
“Tôi cũng vậy”, Mortensen nắm chặt tay Gabriel bằng một cái bắt tay
mạnh. “Nhưng lần sau khi anh đến Đan Mạch hãy thông báo cho tôi đầu
tiên nhé, chúng ta sẽ ăn trưa. Và ai biết được, có thể tôi và anh sẽ trò
chuyện vui vẻ với nhau”.
“Tôi nghĩ chuyện gì cũng có thể xảy ra”, Gabriel bước ra khỏi xe và nhìn
chằm chằm Mortensen qua cánh cửa mở. “Tí nữa tôi quên một chuyện”.
“Gì thế?”.
Gabriel kể cho Mortensen về việc anh bị buộc phải bỏ khẩu berette tại điểm
dừng cuối cùng ở Funen. Mortensen cau mày và lầm bầm cái gì đó bằng
tiếng Đan Mạch trong hơi thở bực dọc.
“Tôi xin lỗi, tôi chỉ chợt nhớ lại thôi”, Gabriel nói.
“Tôi không nghĩa anh đã bỏ hết đạn ra trước khi bỏ nó nó vào thùng rác”.
“Thật ra nó được nạp đầy đạn”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.