KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 260

“Cô ấy không có ở đó, Adrian. Elizabeth chưa bao giờ có mặt ở đó. Có khả
năng con gái ngài đại sứ vẫn còn ở nơi nào đó trong nước Anh. Đó là mánh
khoé của bọn Sphinx. Bọn chúng đã dựng hiện trường bỏ xác người đàn
ông tôi bắn bị thương tại những cồn cát ở Norfolk để người Anh phát hiện
ra. Bọn Sphinx ra lệnh cho Ishaq giữ liên lạc với vợ mình ở Copenhagen,
họ biết rằng NSA hay một ai đó có thể nghe trộm được và sẽ liên hệ với
hắn. Và khi sự việc diễn ra đúng như vậy thì bọn Sphinx đã chơi trò mèo
bắt chuột kéo dài thời gian đến thời hạn. Hắn muốn chúng ta bối rối, chán
nản và cấu xé lẫn nhau trong vụ này. Hắn muốn chúng ta nhận ra rằng chỉ
còn một cách là thả Thủ lĩnh Abdullah”.
“Mẹ kiếp thằng Thủ lĩnh Abdullah”. Carter nói đầy cay cú. Ông lấy lại bình
tĩnh ngay sau đó. “Anh có nghĩ Ibrahim chỉ là một phần không có thực
trong chuyện này?”.
“Ibrahim có thật đấy, Adrian. Ibrahim đã đáp lại sự yêu cầu giúp đỡ của
chúng ta”.
“Và anh đã để cho ông ta bị giết?”.
“Ông mệt rồi đấy, Adrian. Ông đã lâu không được ngủ. Tôi sẽ cố quên đi
những gì ông vừa nói”.
“Anh đúng đấy, Gabriel. Tôi đã không được ngủ”, Carter ngước nhìn đồng
hồ.
“Chúng ta còn 7 tiếng nữa cho đến lúc người phụ nữ ấy bị giết, còn gì
nữa?”.
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang lời nói của Carter. Ông im lặng lắng
nghe rồi cúp máy.
“Robert Halton vừa gửi fax lá thư từ chức của ông ta tới Nhà Trắng. Tôi
nghĩ ông ta đang chịu một sức ép lớn”.
“Ông sai rồi, Adrian”.
“Vậy anh có lời giải thích nào khác sao?”.
“Ngài đại sứ đang cố gắng cứu mạng sống của con gái mình bằng cách đàm
phán trực tiếp với những tên bắt cóc”.
Carter chộp lấy điện thoại và bấm nhanh. Gabriel tựa vào ghế rồi nhắm mắt
lại. Đầu anh lại bắt đầu đau. Sắp công diễn một màn kịch hay đây, anh nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.