KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 311

Daniel Silver

Kẻ Phụng Sự Thầm Lặng

Chương 57

Runsell Green, Anh

S

áu giờ 42 phút sáng, ngày Giáng sinh.
Dọc theo con đường đã có một dãy hàng rào cũ kỹ. Xe đã
đâm xuyên qua nó, như đầu bút chì xuyên qua giấy, rồi
đâm vào cánh đồng của một nông dân. Chiếc xe lật úp và
những thứ bên trong bị văng tung toé trên nền đất bùn như

đồ chơi của trẻ con rơi trên sàn của phòng bào mẫu. Cách đó chưa đầy 50
thước cách điểm cuối cùng của chiếc xe, một bầy gà lôi mập mạp đang cặm
cụi mổ trên mặt đất dường như chẳng có chuyện gì bất thường xảy ra. Ở rìa
cánh đồng, ánh đèn đang chiếu lên một căn nhà nhỏ bằng đá vôi, những
khoảnh khắc đầu tiên của buổi sáng Giáng sinh mà những người đang có
mặt tại đó sẽ khó mà quên được.
“Ishaq đâu?”, Gabriel hỏi khi Chiara cắt những miếng băng dính cuối cùng.
“Trong xe”.
“Hắn còn sống không?”
“Còn”
“Hắn còn tỉnh không?”.
“Em không rõ”, nàng nói. “Anh bị văng ra khỏi xe. Hắn không được may
mắn như vậy”.
“Hãy đỡ anh đứng dậy”.
“Cứ nằm đi, Gabriel. Anh bị thương nặng lắm”.
“Cứ làm như anh nói đi, Chiara. Đỡ anh đứng dậy”.
Gabriel rên lên đau đớn khi nàng đỡ anh đứng dậy. Anh bước về trước một
bước rồi loạng choạng. Chiara nắm cánh tay anh để giữ anh khỏi ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.