KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 312

“Nằm xuống đi, Gabriel. Đợi xe cứu thương tới”.
Mikhail đến, súng vẫn trong tay, cùng với Chiara đỡ Gabriel đi chầm chậm
đến xe. Tên tài xế bị treo ngược xuống vì chiếc dây an toàn, máu chảy lênh
láng từ hộp sọ bị vỡ. Ishaq nằm phía sau, chảy máu mũi và miệng, chân trái
bị treo lủng lẳng trên đầu gối như que diêm bị gãy. Gabriel nhìn Mikhail.
“Nắm chân kéo hắn ra đi”, anh nói bằng tiếng Hebrew. “Cái chân bị gãy
đó”.
“Đừng làm thế”, Chiara nói.
“Làm đi”, Gabriel nhìn Mikhail. “Làm theo lời tôi đi nếu không tôi tự làm
đó” Mikhail chui vào trong chiếc xe qua cửa khoang chứa hàng đang mở
toang ở phía sau rồi nắm lấy cái chân tả tơi. Một lúc sau, Ishaq nằm quằn
quại trên đất dưới chân Gabriel. Chiara không muốn nhìn cảnh này, nàng
bước đi về phía bên kia cánh đồng. Gabriel nhìn xuống Ishaq rồi hỏi. “Cô
gái của tao đâu?”.
“Cô ta đã chết”, Ishaq phun máu ra khỏi miệng.
Gabriel chìa tay cho Mikhail. “Đưa tôi khẩu súng”.
Mikhail đưa súng cho anh. Gabriel chĩa súng về hướng cái chân gãy rồi bắn
một phát. Tiếng hét của Ishaq vang lên trên cánh đồng phẳng lặng, bàn tay
hắn bấu víu vào mặt đất đẫm nước. Những con gà lôi bay tán loạn trên đầu
Gabriel.
Gabriel bình tĩnh hỏi lại. “Cô gái của tao đâu?”.
“Cô ta chết rồi!”.
Một tiếng súng nữa vang lên. Một tiếng kêu la nữa.
“Cô gái của tao đâu, Ishaq?”.
“Allhu Akbar!”
“Pằng”
“Elizabeth đâu?”
Pằng.
“Cho tao biết cô ấy ở đâu, Ishaq”.
Anh chỉnh súng chuẩn bị bắn nữa. Lần này, một bàn tay giơ lên và Ishaq,
giữa những tiếng rên la đau đớn, bắt đầu bật ra những thông tin. Gabriel
nghe như thể những viên đá đang tuôn ra khỏi miệng hắn. Số 17 đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.