KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 53

“Chúng ta đừng để ý điều này, Graham. Không phải chúng ta có nhiều vấn
đè quan trong hơn cái tên trên hộ chiếu của tôi sao?”.
“đưa cho tôi xem nào”.
Gabriel chìa hộ chiếu và nhìn ra cửa sổ tập trung vào lưu lượng giao thông
đang bận rộn trên đường A4. Lúc đó là 3 giờ 30 chiều và trời đã tối. Anh
nghĩ, thảo nào dân Arập muốn thay đổi khi họ chuyển đến đây sống. Có lẽ
chính sự nghèo khó đã đẩy họ đến chỗ thánh chiến và khủng bố.
Graham Seymour mở hộ chiếu xem và đọc lại những chi tiết bên trong.
“Heinrich Kiever. Nơi sinh. Berlin”. Ông nhìn lên Gabriel. “Đông hay
Tây?”.
“Herr Kiever nhất định là người Tây Đức”.
“Chúng ta có một thoả thuận, Allon”.
“Vâng, tôi biết”.
“Thoả thuận rằng nếu chúng tôi tha thứ cho nhiều tội lỗi của anh để đổi lại
một cam kết đơn giản ở phía anh – rằng anh sẽ báo cho chúng tôi khi đến
đất nước này không thực hiện những chiến dịch trên đất nước chúng tôi mà
không được phép và hợp tác trước đó”.
“Tôi đang ngồi ở phía sau chiếc limousine của MI5. Thế ông cần thêm sự
hợp tác thông báo cỡ nào nữa?”.
“Thế còn hộ chiếu?”.
“Cũng đẹp phải không nào?”.
“Người đức có biết anh đang lạm dụng giấy tờ công vụ của họ không?”.
“Chúng tôi cũng lạm dụng giấy tờ của đất nước ông nữa đấy, Graham. Đó
là việc bình thường”.
“Chúng tôi không làm chuyện đó. SIS đã chỉ định phải đi công vụ bằng hộ
chiếu của Anh hay của Khối thịnh vượng chung”.
“Họ thật là trung thực. Nhưng đi khắp thế giới bằng hộ chiếu Anh thì dễ
hơn là hộ chiếu Israel rồi. Cũng an toàn hơn nữa. Hãy thử đi Xyri lvà
Libăng bằng hộ chiếu Israel xem. Đó là một trải nghiệm mà ông sẽ không
bao giờ quên”.
“Đúng là bom dẫn đường”. Seymour trao hộ chiếu lại cho Gabriel. “Thế
anh đang làm gì ở Amsterrdam?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.