KẾ SÁCH THEO ĐUỔI PHU QUÂN SAU KHI SỐNG LẠI - Trang 230

"Lục soát đủ chưa!"

Lâm Thư lục soát hồi lâu chỉ tìm được tờ ngân phiếu một trăm lượng,

vốn còn muốn tìm nữa, nhưng nghe được tiếng nói lạnh lẽo của hắn từ trên
đỉnh đầu truyền xuống, từ từ dừng tay lại.

Thấy lực đè của Lâm Thư từ từ giảm dần, Hàn Lạc Tuyển liền đẩy

nàng ra, vẻ mặt chán ghét nhìn Lâm Sóc, cắn răng nghiến lợi nói: "Cô
nương Lâm gia thật đúng là ‘Kỳ Nữ’!" Dứt lời, hắn chẳng thèm liếc Lâm
Thư một cái, lập tức bỏ đi.

Lâm Thư bị vẻ mặt chán ghét của Hàn Lạc Tuyển làm tổn thương.

Hắn chán ghét nàng rõ ràng như thế ư, cho đến bây giờ nàng chưa từng
thấy khuôn mặt tuấn mỹ kia có biểu cảm đó. Trong lúc nhất thời, nàng rất
hoảng loạn.

Đúng rồi, Hàn Lạc Tuyển không thích người khác đè lên người hắn,

nàng vậy mà quên mất, còn lục soát thân thể hắn nữa. Hắn vốn không có
thiện cảm với nàng, bây giờ nhất định rất chán ghét.

Hồn bay phách lạc trở về học viện, không để ý tới đại ca nàng quấy

rầy, nàng chạy thẳng vào phòng mình đóng chặt cửa phòng. Cắm đầu ngã
quỵ xuống giường, dùng chăn trùm đầu, bắt đầu khóc to.

Ngoài cửa, Lâm Sóc vốn muốn mắng Lâm Thư vô lương tâm, lúc đuổi

tới phòng nàng, bị nàng nhốt ở ngoài cửa. Lúc này mới cảm thấy có cái gì
không đúng. Dừng ở trước cửa một lúc, hắn nghe được tiếng khóc hu hu từ
trong phòng truyền ra. Cơn tức ban đầu phút chốc tan thành mây khói, bắt
đầu lo lắng cho nàng.

"Thư nhi, muội làm sao vậy? Muội mở cửa ra! Đại ca không mắng

muội nữa, ta sai lầm rồi. Muội đừng khóc, có chuyện gì cứ nói với ta đi! Có
phải Hàn thế tử kia bắt nạt muội hay không? Muội nói cho đại ca biết, ta
lập tức đi trừng trị hắn giúp muội hả giận! Muội đừng khóc một mình bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.