KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 182

Mười tám

Khi Marthe Saint Hilaire dọn đến ở trong căn hộ nhỏ của bạn, trên phố

Chapelle, thì chị đã không thể hình dung rằng một ngày nào đó chồng chị
sẽ đến nằm ngủ trên chiếc giường chật hẹp của mình với một người đàn bà
khác. Tuy nhiên, điều đó đã xảy ra.

Một cái bạt tai mới vừa nhắm thẳng vào mặt Saint Hilaire. Chị đã lừa dối

anh. Anh, chàng cảnh sát, đã chẳng nghi ngờ gì cả! Anh đã chẳng nhìn thấy
điều gì xảy ra. Bị cuốn hút bởi công việc, anh đã chểnh mảng với vợ đến
mức đẩy chị vào vòng tay một người đàn ông khác. Nhưng anh lại không
hề oán giận chị. Đó là lỗi của anh nếu tình hình đã trở thành thái quá giữa
họ. Dẫu vậy, khám phá này thật khó chấp nhận. Anh chìm vào giấc ngủ bên
cạnh Rebecca Portia. Hệt như đêm nào trên tàu, anh vẫn mặc nguyên quần
áo. Cô đã không cố gắng lợi dụng tình thế. Có thể một ngày nào đó, các
tình huống khác sẽ cho phép họ vượt khỏi ngưỡng này. Họ nhanh chóng
chìm vào giấc ngủ, tận dụng nơi náu mình tuyệt vọng này để nghỉ ngơi.

Saint Hilaire thức dậy đầu tiên. Một luồng sáng xuyên qua ô cửa sổ nhỏ

tẹo. Trên bầu trời, vầng dương đã lên rất cao. Trán anh đụng phải trán
Rebecca. Trong giấc ngủ, tay anh đặt trên chỗ nhạy cảm của cô gái trẻ. Để
những ngón tay trượt đi trên những hình khối tròn trịa của cô gái, anh lặng
ngắm cô với vẻ thèm muốn. Tại sao người phụ nữ trẻ đẹp này lại theo anh
suốt cả một đêm điên khùng này nhỉ? Tình cảm của cô đối với anh là như
thế nào? Anh vuốt nhẹ má cô. Thiên thần này, ông trời đã ban xuống cho
anh vào đúng lúc mà định mệnh đã kết thúc cuộc hôn nhân đầu tiên của
anh. Thật là một sự trùng hợp bất thường! Một niềm may mắn hiếm có!
Cặp mắt Rebecca he hé mở. Cô mỉm cười với người đàn ông đã ngủ cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.