KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 229

— Ông hiểu chứ – Poncey cố gắng biện minh – Tình huống ấy đặt tôi

vào một thế khó xử. Tôi đang ở tình thế nhạy cảm!

Saint Hilaire bám vào chỗ tựa đầu trên ghế của Wuenheim.

— Cậu hiểu chưa hả? – Anh nói, hoảng loạn cùng cực – Hắn ta đã cuốn

rũ con gái tôi để lôi nó vào một cái bẫy đấy. Chính nó đã phát hiện ra
những vết bóp cổ trên xác Caramany. Con gái tôi là người cuối cùng có thể
nối liền các mạch trong những trọng tội của hắn ta đấy!

Wuenheim im lặng, rối loạn trước những gì vừa được nghe.
— Nếu anh không làm gì cả, hắn sẽ giết nó mất! Hệt như hắn đã làm

điều đó với Mélanie Bouzy!

Đài radio bắt đầu réo váng lên: “Gửi tới tất cả những loại xe có gắn PC

radio, tin khẩn cần được ưu tiên đây, tôi nhắc lại, khẩn cấp cần phải được
ưu tiên”.
Do phản ứng, tất cả các cảnh sát có mặt trên xe im bặt.

“ROUGET 21 đã phát tín hiệu gặp nạn, tôi nhắc lại, từ PC radio,

ROUGET 21 đã phát đi một tín hiệu cần cứu trợ trong khu vực bao gồm
giữa ga Lyon và Austerlitz. Thêm chi tiết cụ thể, cán bộ viên chức trên xe đi
đến I.M.L”

— Đó là xe thuộc sở cảnh sát của tôi mà! – Saint Hilaire gào lên –

Wuenheim! Có chuyện gì đó xảy ra rồi!

Chánh thanh tra giám đốc Ủy ban Thanh tra tổng hợp các sở như sững

sờ. Lại một lần nữa, tất cả bị xáo lộn hết.

— Rẽ sang phải đi, Le Taillan! – Anh gào to với người lái xe của mình –

Lao nhanh về Viện pháp y đi!

* * *

Rượu mạnh bốc lên khắp lỗ mũi và đốt cháy môi cô. Trời tối đen. Có

phải là cô đã ngủ rồi không? Cô rét run lập cập. Cô đang ở đâu đây? Cô ở
đây đã từ bao lâu rồi? Cô mệt quá. Cô đang ở đâu? Tại sao những bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.