KẺ SỐNG SÓT - Trang 168

44

Sáu năm trước.

H

ai chị em ngồi trong nhà nguyện ở tu viện Wynding.

Nhà nguyện trống trơn không có ai khác ngoài hai chị em, và lạnh lẽo

bởi vì máy sưởi chỉ được sử dụng trong các buổi lễ mà thôi. Isabel đã tìm
được cho họ những chiếc áo choàng không tay, cả hai đều quấn nó lên
người, kín mít từ đầu tới chân. Trong nhà nguyện cũng rất tối, vì Isabel
không nghĩ đến, hoặc có thể là không muốn, bật đèn lên. Từ xa nhìn lại, rất
khó có thể phân biệt được hai người phụ nữ đang che kín người như vậy,
nhìn họ như hai nữ tu đang trò chuyện về những giáo lý hoặc những câu
chuyện truyền kỳ về cuộc đời của Chúa ở bên trong nhà nguyện.

Jessica không thể tưởng tượng ra được bất cứ điều gì lại có thể tồi tệ

hơn những gì cô vừa được nghe.

Cách khu vực mặt sàn được lát gạch một đoạn ngắn là phòng xưng tội

được chạm khắc công phu, nơi những nữ tu sẽ phải quỳ xuống và thú nhận
những tội lỗi mà họ đã phạm phải trước Chúa và các vị linh mục ghé thăm.

“Tại sao trước đây chị không nói cho em biết chứ?” Cô hỏi.
“Biết được rồi thì em sẽ cảm thấy vui vẻ hay thoải mái hơn sao?”

Isabel hỏi lại.

“Đương nhiên là không rồi.”
“Đó chính là lý do tại sao chị lại không cho em biết đấy.”
“Như nhau cả thôi, nhưng em cũng có quyền được biết chứ.”
Isabel thở dài. “Khi chuyện đó xảy ra, em còn quá nhỏ. Chị không thể

để em phải chịu đựng điều đó được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.